What's new

[Chia sẻ] Không đổ xăng mà chỉ cần ăn

IMG_6632.JPG


IMG_6640.JPG

Tôi thấy đường chật chội mà lại nhiều xe qúa, đoạn đường mới ra khỏi Ô Môn có một khúc văn hóa là có lằn riêng cho xe 2 bánh, nhưng khổ nổi chỉ dài khoảng 200 mét thôi. tôi chỉ muốn đi đò qua bên kia sông, để đạp theo QL54 xem sao? Nhưng tôi còn lững lợ là tôi muốn đạp qua Thốt Nốt xem có gì đặc biệt không? Đáng tiếc là không có gì đặc biệt cả, Thốt Nốt giờ cũng trở thành một quận thuộc thành phố Cần Thơ.

IMG_6641.JPG


IMG_6649.JPG

Mà sao lại lạ thế, con đường QL91 đi ngang qua thành phố, sao tôi đạp cứ như là đang cỡi ngựa vậy. Từ đầu này đạp tới đầu kia Thành Phố, tôi đếm vỏn vẹn có 2 cây xanh lớn mà thôi.

IMG_6656.JPG

Tôi mau lẹ lẹ đạp qua cầu Bò Ót, để xuống bến phà vượt qua sông cho được việc.

IMG_6661.JPG

Qua bên kia bờ Cái Dầu, tôi đạp vòng vo theo con lộ đan để đến bến đò Vàm Cống. Lộ đan bên này vừa rộng, vừa mát, vừa yên tĩnh và không bụi bặm. Đến khu bến đò Vàm Cống, tôi được hướng dẫn qua một con đò nhỏ, rồi đạp tiếp hương lộ 01 để tới Tràm Pha.
Khoảng hơn 4 giờ chiều tôi mới ghé tới nhà Nãng. Anh ta đã chuẩn bị cho bữa nhậu họp mặt chiều tối nay cho tôi. Anh ta đã chuẩn bị nào món gỏi ốc xoắn hay còn gọi là ốc đắng cho tôi ăn thử. Anh ta đã bỏ công lội sông để bắt đám ốc này vào 2 ngày trước, và rộng chúng trong khạp nước cho sạch. Chỉ có một thiếu sót nhỏ trong món này, là hôm nay trong vườn nhà anh ta không có bắp chuối hột, nên anh ta đành dùng bắp chuối xiêm để làm món gỏi này. Món này ăn chắm chung với nước mắm chua ngọt thật là tuyệt vời. Thêm một món nữa mà tôi đã từng thử qua, đó là món Gỏi Sầu Đâu. Vào mùa này Sầu Đâu trộ bông, nên có vị ngon hơn.
 
IMG_6676.JPG

Tôi có việc, nên tôi cần phải về SG, nên tôi phải gửi lại con Mau và chiếc xe đạp lại tại nhà Nãng. Tôi vừa lên xe thì trời đổ mưa tầm tã, tôi nghe nói là hình như ảnh hưởng bảo. Tôi thấy sao mà tôi hên thế, từ hôm về Miền Tây tới giờ những ngày mưa tôi đều thoát ướt.
Bữa cơm trưa tại quán ăn chuyên dành cho khách xe, ếch xào lăn và đậu đũa xào thịt. Ăn ở những quán này giá thường là mắc gấp đôi so với những quán ăn bình dân trên đường.

IMG_6684.JPG

Về đến bến xe Miền Tây, tôi đón xe buýt đi về Ngã 4 An Sương và sau đó mới đi tiếp đến Hóc Môn. Hôm nay là ngày đám giỗ của một người chú không bà con, nhưng tôi vẫn coi ông ta như là một người chú ruột. Nhóm bạn của ông ta và tôi năm nào cũng họp mặt để làm một bữa cổ nho nhỏ, để luôn nhớ đến một người bạn tốt đã ra đi.
Cây Sake tại nhà anh bạn tôi mùa này có nhiều trái lắm, trái Sake chiên ăn ngon hơn cả khoai tây.

IMG_6709.JPG

Tôi trở lai SG với cảm nhận một bầu không khí nặng nề và nóng nực. Tôi tranh thủ ghé thăm những người quen và đi lo một số công việc. Ngày mai tôi sẽ lên đường. Tôi không ở lại SG vui chơi đón ngày đầu năm? Đối với tôi không cần thiết. Nhóm bạn tôi mới quen ở Long Xuyên, họ quý mến tôi. Đón ngày đầu năm với họ, tôi tin rằng chắc vui hơn.

IMG_6722.JPG

Xe honda ôm đến đón tôi vào lúc 8 giờ 30 sáng. Tôi đã đặt vé trước cho chuyến đi vào lúc 9 giờ. Chuyến xe xuất bến rất đúng giờ và tôi thấy nhân viên trên xe phục vụ khách rát tận tình.
Đến 2 giờ trưa tôi mới tới bến phà An Phú. Nãng cũng vừa đến và đón tôi về. Tuy là công việc đồng quê luôn bận rộn, nhưng anh ta lúc nào cũng hăn hái tìm kiếm một món đồng quê gì đó để đãi tôi. Mùa này bắt chuột hơi khó khăn, anh ta đã thử vài ngày trước đây, nhưng không bắt được con nào. Chiều nay anh ta rủ tôi ra một bờ ao để thả lưới bắt cá lòng tong bay. Tiếp theo anh ta mò bắt cá lau kiếng cho tôi ăn thử, nhưng chúng lại bé quá.

IMG_6744.JPG

Về lại nhà, anh ta chưa hài lòng với sản phẩm mới bắt. Anh ta lại rủ thằng cháu xuống sông bắt ốc, vì lúc này nước đang cạn. Tôi cũng muốn tham gia lội bùn bắt ốc, nhưng lại không nhờ được ai chụp hình giùm.

IMG_6790.JPG

Bắt được mớ ốc, anh ta lại chạy ra một ao khác để chích điện, tìm cho bằng được một con cá lớn cho tôi thưởng thức. Rất tiếc là cá trong các ao đó đã bị bắt sạch, tôi phải năn nỉ mãi anh ta mới chịu thôi.

IMG_6799.JPG

Rau mồng tơi.
 
IMG_6802.JPG

Lá thuốc vòi hay là đọc theo kiểu người Nam, lá thuốc dòi. Lá này người ta dùng để ủ trong những hủ mắm, các con vòi sẽ bám vào cành cây và chết.
Ngoài ra người ta còn nấu lá thuốc vòi chung với lá dứa để làm nước mát giải khát.

IMG_6811.JPG

Đám trẻ con trong làng cũng tò mò theo dõi chúng tôi bắt cá.

IMG_6821.JPG

Trở về túp lều lý tưởng, Nãng trổ tài làm bếp.

IMG_6822.JPG

Khi chúng tôi trở về lại nhà, thì vợ của Nãng đã lo xong bữa cơm. Mớ cá lòng tong bay được chế biến thành 2 món: tẳm bột chiên và kho quẹt. Đám ốc mới bắt lúc nãy thì phải ngâm cho sạch, ngày mai mới dùng được. Còn đám cá rô và đám cá sặc nhỏ mới bắt đợt sau, thì Nãng đem chiên giòn. Bữa cơm còn có thêm món canh bắp non của nhà tự trồng, và món canh cò nấu đu đủ, cũng là sản phẩm bắt được hôm qua và đu đủ cũng từ ở nhà.
Trong bữa cơm, ba của Nãng, năm nay đã 84 tuổi, nhưng vẫn khỏe mạnh và minh mẫn.Ông giải thích cho tôi biết là ở miệt quê thì không sợ đói. Hễ muốn ăn là cứ siêng năng ra vườn ao, tìm một thứ gì đó là về chế biến thành món ăn.Như con cò, không có nhiều thịt, nhưng nấu với đu đủ, nước súp trở thành ngọt lịm, chỉ có cái là còn thoáng mùi tanh. Món cá lòng tong kho quẹt thì ngon khỏi chê.
Tối nay tôi ầm thầm đón năm mới một mình trong khi mọi người đã chiềm sâu trong giấc ngủ ngon.
Dẫu sao tôi cũng cảm thấy rất vui trong không khí thân mật tại nhà Nãng.

IMG_6833.JPG

Tiếng cọc cạch của bước chân trên ván nhà sàn làm tôi tỉnh giấc. Tôi ngó đông2 hồ mới 5 giờ sáng mà nhiều người trong nhà đã thức giấc. Tiếng gà gấy và tiếng nhạc cải lương cũng làm cho tôi không thể ngủ tiếp được. Tôi thấy ngoài trời còn tối, nên tôi cũng cố nằm nướng thêm nửa tiếng. Khi thấy Nãng dậy rồi lúc đó tôi mới bò ra khỏi mùng.
Sáng hôm nay là đầu năm rồi, không khí mát lạnh hơn thường khi. Tôi và Nãng chạy xe qua Long Xuyên, vì anh ta cần phải hàn một cái cây lõi cho ống bơm, còn tôi là đi để tìm hiểu về món cơm tấm Cây Điệp, mà nhiều người khen ngợi.
Chúng tôi hẹn gặp Sơn bên kia phà và rủ nhau đi ăn sáng. Tìm được quán Cây Điệp theo địa chỉ tôi truy cập trên mạng không được. Chúng tôi cần phải hỏi thông tin của quần chúng. Quán đã dời đến một địa điểm mới, và chỉ vài phút sau chúng tôi đã tìm tới quán.
Quán cũng tấp nập người ra vào. Mới ngồi xuống là chủ quán hỏi liền là đi mấy người. Tôi liền trả lời là 3 lớn 2 bé. Tôi tưởng là anh ta đi tìm bàn rộng cho chúng tôi, nào ngờ chỉ một phút sau, đã có người mang ra 2 dĩa cơm nhỏ và 3 dĩa cơm lớn. Ấn tượng đầu tiên của tôi là, khách kông được lựa chọn chăng? Trong dĩa cơm gồm có thịt nướng sắt chỉ, bì, trứng kho sắt nhỏ mà hơi bị nát, hành lá phi và ít đồ chua. Tôi thấy cơm ở đây không phải là hạt cơm tấm như những chỗ khác mà lại nấu hơi khô. Một vấn đề khác thật khó chịu là khi tôi đang ăn, hình như là có tới 4 cọc vé số được xòe ra trước mặt tôi. Cơm đã khô mà còn làm tôi lại khó nuốt thêm. Khi tính tiền thì dĩa ngó sen được tính tiền riêng? Quán này thật tình không xứng đáng để thử như lời đồn. Có thể là quán này ăn đứt nhiều quán cơm tấm ở Sài Gòn, nhưng đối với vùng Long Xuyên này, thì tôi đã thử có vài quán ngon hơn.
 
IMG_6840.JPG

Vợ của Nãng đang làm bánh lá.

IMG_6841.JPG

Bột bánh làm từ bột gạo, và được ép một lớp mỏng trên lá mít.

IMG_6847.JPG

Rồi thả chúng vào nồi nước sôi, luộc cho chín.
Nếu dùng mặn, thì ăn những chiếc lá bột này với nước cốt dừa và nước mắm pha.

IMG_6849.JPG

Họ lại trộn gỏi sầu đâu.

IMG_6853.JPG

Mới sáng sớm khi tôi mới dậy là đứa con gái lớn củ Nãng hỏi là sao tôi không ở lại chơi thêm vài ngày. Tôi chọc cô ta là nhà sẽ không đủ gạo nuôi bác đâu. Mấy đứa con của Nãng lễ phép và dễ thương lắm. Tôi cũng hy vọng qua Tết tôi sẽ ghé lại đây thăm họ, nhưng hôm nay thì tôi phải tiếp tục lên đường. Đã mấy ngày nay không đạp mà còn ăn nhậu, thì e rằng sẽ mau béo phì mất.
Nãng hướng dẫn tôi ra lại đầu đường TL944 và ghé lại quán cà phê ao sen 209, nơi mà chúng tôi lần đầu tiên quen biết nhau và đồng thời để tôi chào cô bé chủ quán.
Sau đó tôi đạp khoảng 2 km đến cầu Cỏ Nai và tôi rẽ phải đi theo một con đường làng bên này cầu. Đây là một con đường đất cũng khá láng và rộng rãi, chạy dài theo con kênh. Đạp hết con đường này tôi đến chân cầu Cái Nai và tôi phải hỏi đường đi tiếp tới TT. Lấp Vò.
Đến TT. Lấp Vò tôi rẽ phải đạp theo QL80. Tôi dự định là ghé đây ăn sáng, ai ngờ nơi tôi vừa quẹo là mé phía bên ngoài khu trung tâm. Giờ này đã gần 9 giờ, tôi quan sát không thấy một điểm ăn sáng nào khả quan, tôi tiếp tục đạp qua cầu Lấp Vò và dần dần rời xa khỏi thị trấn.

Con đường QL80 rộng và vắng xe lắm. Bên phía tay trái của tôi là mé sông, có nhiều đoạn được trồng cây phượng, trong tương lai là con đường này rất đẹp. Nơi đây tôi thấy rất nhiều kho lúa, ghe cộ trên sông vận chuyển hàng tấp nập. Chỉ có nỗi là khu vực này sao ít quán xá thế. Tôi vừa mệt và hơi đói bụng, tôi đành phải ghé lại một quán ăn tạm cho đỡ đói, bình thường thì quán này tôi không bao giờ ghé đâu. Quán ăn lúc này không có khách, tôi hỏi là còn gì ăn sáng không? Thì bà chủ la là còn. Tôi gọi một tô hủ tíu xương, nhưng bà ta nói không có xương mà chỉ có thịt và bò viên thôi. Nghe nói một quán bán phở, hủ tíu mà không có xưong là tôi nghi rồi. Tôi đợi cũng khá lâu, bà ta mới bưng ra cho tôi một tô hủ tíu nóng hổi, mới nấu xong. Thì ra hồi nãy tôi đợi lâu là để bà ta nấu nước sôi, trước mặt tôi là một tô hủ tíu nấu bằng bột nêm của loại hủ tíu ăn liền. Thôi lỡ rồi, đành nuốt đại, tôi chỉ gấp lấy sợi hủ tíu ăn thôi còn nước bột ngọt thì không dám. Những viên bò viên loại siêu thị cũng để thùng đá hơi lâu, ăn toàn là bột mà lại có mùi không mấy hấp dẫn. Tôi cho con Meo ăn thử mà nó cũng không thèm.
Tôi hỏi trả tiền, thấy bà chủ quán phân vân một chút rồi mới nói 25 ngàn. Tôi đã tính trước là nếu bà ta mà hét 30 ngàn là tôi sẽ phản ứng ngay. Tuy là tô này không xứng đáng với giá đó, nhưng tôi nghĩ tới đến lời mẹ tôi khuyên nên tôi bỏ qua. Tôi rút tiền ra trả cho lẹ và chỉ muốn rời khỏi nơi đây cho rồi.

IMG_6851.JPG

Tôi cũng an ủi là đoạn đường mà tôi đạp tiếp theo cũng không có quán nào hợp lý để tôi ghé ắn. Tuy quán lúc nãy tôi không hài lòng, nhưng bây giờ bụng no, đạp cũng dễ dàng hơn. Có điều là mỗi lần tôi ăn bột ngọt, là lưỡi tôi một lúc sau sẽ bị tê, hôm nay thì bị tê rất lâu. Tôi đạp thêm khoảng 5 km, tôi mới thấy một quán cà phê có sân rộng để tôi ghé lại. Tôi chọn quán cà phê rộng rãi là để cho con Mau nó chạy thoải mái, chứ bắt nó nằm hoài thì nó sẽ ngu người ra mất. Tôi không ngờ một quán sạch đẹp rộng rãi mà ngồi cả hơn nửa tiếng chỉ có mình tôi. Từ hôm lòng vòng ở khu vực Miền Tây đến giờ, tôi chưa thấy một QL nào mà lại vắng người qua lại và vắng quán xá như khu vực này hết.
Nghỉ mệt xong, trước cửa quán cà phê tôi thấy mình chỉ còn 25 km nữa là tới Sa Đéc, khoảng trưa nay tôi sẽ tới đó.

IMG_6855.JPG

Tôi tàn tàn đạp tiếp và đến một ngã tư, tôi rẽ sang tây trái theo TL852. Tôi chỉ thích đạp theo những con đường tiểu lộ thôi, vì vừa vắng xe mà lại vừa mát.
 
IMG_6860.JPG

Đạp được một chút, tôi thấy một quán nước mía ven đường tôi ghé lại nghỉ mát. Anh chủ quán đang chuẩn bị ăn cơm và tiện thể mời tôi cùng ăn, tôi phải cám ơn khéo là vì còn no với tô bún dở ẹt lúc nãy. Anh ta kêu tôi nên lấy ít cơm cho con Mau ăn. Chúng tôi ngồi trò chuyện cũng khá lâu, rồi tôi mới xin phép lên đường tiếp. Lúc tính tiền ly nước mía, anh ta không lấy, tôi phải gửi lại tiền cho cô em gái. Anh ta mời tôi khi khác có dịp hãy ghé chơi. Những người vui tính như thế, nếu có điều kiện đi ngang qua, dĩ nhiên là tôi sẽ ghé.

IMG_6867.JPG

Vào chưa đến khu trung tâm, trên một góc đường của Nguyễn Tất Thành và Trần Thị Nhượng, tôi thấy một quán thịt vịt nướng than mà họ đang quay rất nhiều con. Chứng tỏ là họ phải làm ngon nên mới quay nhiều đến thế. Tôi đã thấy một quán tương tự khi tôi đạp ngang qua tt. Mỹ Thọ gần Cao Lãnh. Hôm đó tôi còn ngần ngự, hôm nay là tôi phải ghé vào thử xem sao?
Ở đây phần nhỏ nhất là nửa con, giá 90 ngàn. Tôi kêu thêm chai bia uống giải khát, dĩa thịt bưng ra to chà bá luôn mà họ còn hỏi tôi ăn thêm bánh mì không?

IMG_6870.JPG

Chỗ đâu mà nhét nè mấy cha, hihi. Tôi cùng con Mau ăn phủ phê mà vẫn không hết. Tôi phải xin một hộp xốp mang về cho nó chiều nay xơi tiếp.

IMG_6863.JPG

Quán này là quán vịt nướng mà người chủ không am hiểu về món này và dám lấy tên quán là Vịt Quay Bắc Kinh.

IMG_6885.JPG


IMG_6873.JPG


IMG_6889.JPG

Đảo qua khu chợ đêm, tôi cũng chẳng tìm được món gì lạ cả.
 
IMG_6894.JPG

Nhờ thông tin của Phuongdiver, mà tôi tìm mãi không ra được quán Văn Vĩ, trước kia nổi tiếng với món Hủ Tiếu Sa Đéc. Hỏi tới hỏi luôi thì ra quán này đã dẹp lâu rồi, người ta mới hướng dẫn lại một quán cũng người trong gia đình nấu. Quán nằm ngay đầu hẻm, trên đường Thống Nhất hay giờ đây gọi là Nguyễn Tất Thành, cũng ngay gốc đường mà quán Văn Vĩ nằm trước kia. Quán có tên là Ông Bảy, tôi gọi một tô hủ tíu khô, lần đầu tiên tôi thấy hủ tíu được trình bày trong dĩa với một chén nước lèo, thường thì các quán khác tôi thấy họ để hủ tíu trong tô. Kèm theo là dĩa rau gồm có giá, xà lách, cần và hẹ. Miếng giò heo ở đây ngon, làm tôi nhớ tới miếng giò heo mà mấy bữa trước tôi ăn tô bún bò ở SG mà thấy ngao ngán, miếng thịt ấy bở rẹc. Nước súp ở quán này gia vị vừa ăn và ngon, nhưng hơi nhiều bột ngọt. Giá cả thì mềm thật, chỉ có 20 ngàn mà thôi.
Tô Hủ Tíu Sa Đéc đặc biệt là tôi thây sợi hủ tíu mềm mại và dai, không co khô như là hủ tíu các nơi khác. Nước lèo thì tôi thấy quán hủ tíu nào cũng vậy.

IMG_6897.JPG

Những gia đình nghèo sống trên sông.

IMG_6901.JPG

Cho tôi một ly sưa đậu nành đi bà chủ.

IMG_6904.JPG

Tôi thấy nước sông kinh quá, vậy mà người ta vẫn tắm rửa và giặt giũ, thậm chí cả rửa thức ăn và rửa chén bát.

IMG_6905.JPG

Một đoàn khách Tây.

IMG_6908.JPG

Họ cũng đi thăm quan khu vườn kiểng.

IMG_6909.JPG
 
Dạo này công việc bận rộn quá, vừa việc bên Trục vớt ,vừa việc bên VietDivers nên cứ quay như chong chóng. Hôm anh về SG cũng chưa ra cafe với anh được. Thông cảm cho em út nha đại ca
Cuối tháng này anh có kế hoạch gì chưa? Nếu rảnh anh phi thân ra Nha Trang với em đi. Ngày 31/3 VietDivers sẽ kết hợp với vài Scuba shop ngoài Nha Trang tổ chức ngày hội "Clearning day in Hòn Mun" - Hoạt động thu gom rác thải du lịch ở đáy biển Hòn Mun. Đây là hoạt động nhằm phát triển phong trào bảo vệ môi trường sinh thái biển của VietDivers. Nếu ánh ra Nha Trang được anh em mình lại đi lặn tiếp
 
IMG_6938.JPG
Ở Sa Đéc nổi tiếng với nghề ươm cây kiểng. Nhưng những loại bông đẹp, họ vẫn phải nhập từ Đà Lạt hay Trung Quốc về rồi bán lại vơi giá cũng khá mắc như nước ngoài.

IMG_6940.JPG

Sa Đéc cũng là vựa lúa lớn nhất VN.

IMG_6942.JPG

Đối diện ngôi chùa này là một quán ăn chay miễn phí khá rộng rãi.

IMG_6946.JPG

Tôi cũng ráng tìm tới quán Hủ Tíu Mực Cầu Đốt, ai ngờ nơi đó cũng không còn bán nữa. Tôi ghé lại một quán hủ tíu gần đó và gọi tô Hủ Tíu Mực. Thật tế vị nước lèo cũng y chang như Hủ Tíu Sa Đéc mà tôi ăn lúc sáng. Nước lèo cũng nấu bằng mực khô, tôm khô, củ cải và xương heo. Chỉ có khác nhau là mực hay heo mà thôi. Tô hủ tíu tôi ăn ở đây cũng rẻ lắm, chỉ với giá 18 ngàn mà thôi.

IMG_6951.JPG

Tôi chạy ra phía sau chợ, khu vực bán trái cây và ngồi uống nước theo dõi cảnh làm việc tấp nập tại đây.

IMG_6964.JPG

Bên cạnh chỗ tôi ngồi là một bến phà nhỏ, chủ yếu dành cho xe đạp. Tôi hỏi thăm anh bán quán nước bên ấy có gì đặc biệt không, thì anh ta trả lời là chỉ có vài cái nhà cổ.

IMG_6968.JPG

Tôi thì không am hiểu nhiều về cổ học, nên tôi cũng không biết qua đó mình sẽ làm gì? Và tôi đạp về lại nhà trọ nghỉ trưa là thượng sách.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,675
Bài viết
1,135,084
Members
192,368
Latest member
8kbetmotorcycles
Back
Top