xich lo
Phượt quái
Cũng hên cho tôi là mấy vết chày chụa trên tay lại mau cầm máu, chỉ có cái là đến sáng là tay tôi bị xưng lên chù vù, nhưng lại không bị đâu nhức gì cả.
Tôi cũng chỉ lái xe với một tay, còn tay bên trái của tôi là không thế cầm lấy tay lái hay bấm được kèn. Tôi rời Phố Châu khoảng 30 km, thì tôi thấy có một lối rẽ bên tay phải đi về hướng Nam Đàn và tôi rẽ theo đi hướng ấy. Đi theo con lộ ấy tôi cảm thấy thú vị hơn là con đường Hồ Chí Minh hoang vắng. Chạy theo hết con đường ấy, tôi ra tới QL46, tôi rẽ trái đi về Đỗ Lương.
Khi chay ngang qua tt Thanh Chương thì tôi thấy nơi đây họ có bán món đặc sản là Nhút Thanh Chương. Nhút là mít non họ luộc lên rồi bào ra muối chua cùng với ít xả. Tôi cùng tò mò mua cho một lọ mang về Hà Nội tặng cho người nhà.
Mỗi một địa danh có thể có từ ngữ khác nhau, nhưng trường hợp này, tôi phải hỏi nhiều người rồi mới biết Me là Bê
Trên đường tôi thấy nhiều nơi họ có món Bánh Mướt và Cháo Lươn, món ăn thần túy của người Nghệ An. Một tên rất lạ và tôi đã thử qua rồi, đó chỉ là bánh ướt ăn chung với Dò hay Ram. Dò là chả lụa được gói từng gói nhỏ với lá. Ram là chả giò.
Món này thường họ hay bán vào buối sáng, trên đường tôi ghé lại nhiều quán và quán nào họ cũng vừa bán hết. Tôi phải chạy đến Đỗ Lương, tôi mới tìm được một quán để ăn thử lại món này. Nói chung Bánh Mướt tôi thấy họ tráng hơi bị dày và bột gạo ở đây không có ngon, bánh ăn dai không có mềm mại. Nước mắm thì họ pha hơi mặn mặn, không có đường, khi ăn chỉ nặn thêm tý chanh và cho thêm ít ớt lát.
Tôi thấy là tôi ăn dĩa bánh ướt trong các tỉnh từ vùng Nha Trang cho tới Cà Mau đều ngon hơn dĩa Bánh Mướt thuần túy ở đây cả.
Hôm nay tôi dự định sẽ nghỉ lại tại tx Thái Hòa, nhưng khi tôi chạy vào ấy, tôi thấy nhiều nhà nghỉ ở đây lại không có wifi và giá mướn cũng hơi cao. Thế là tôi đổi ý, chạy lại ra đường HCM và tôi tìm được nhà nghỉ tại Nghĩa Đàn.
Chiều nay tôi mới phát hiện là cái khung cho thùng nước đá bị cong nên khi dắt xe hơi bị khó khăn, thế là tôi phải nhờ đến anh thợ rèn để gõ lại. Nhưng khi ráp lại tôi thấy lại càng khó bẻ tay lái hơn, nhưng vì lúc này tối rồi. Tôi để như thế chay có gì mai sẽ tính sau.
Bữa cơm tối, ram thì bị chiên quá cháy, nhưng mấy món khác thì ngon, đặc biệt cà pháo rất ngon. Tôi chỉ không dám ăn rau muống vì vết thương trên mới té