What's new

[Chia sẻ] Lúc này cần đổ xăng, nhưng vẫn phải ăn

IMG_5985.JPG


IMG_6006.JPG

Tôi sẽ ghé lại Mộc Châu nghỉ.
Nơi đây là vùng cao nguyên, họ có nhiều loại trà ngon và kỹ nghệ nuôi bò sữa rất lâu năm.
 
IMG_6030.JPG

Tôi dừng lại một quán nghỉ chân trước khi tôi vào tt. Nơi đây tôi thưởng thức một ly sữa chua thật là ngon. Tôi tìm hiểu, thấy nơi đây họ bán ra một lít sữa tươi là 30 ngàn đồng, theo giá công ty. Thật là mắc, mắc hơn cả giá sữa tươi ở Châu Âu.
Trong khi đó giá mua vào từ người nông dân chỉ có 17 ngàn một lít. Đúng là siêu lợi nhuận.

IMG_6036.JPG

Tôi dự định sẽ vào Bản Áng nghỉ lại đêm nay. Bản Áng chỉ nằm cách tt. có 3 km, nhưng trong ấy, hôm nay không có một bóng du khách, tôi thấy có mình tôi nghỉ lại một mình, trong một nhà sàn to đùng. Nên tôi đổi ý quay lại tt.
Các nhà nghỉ nơi đây giá rẻ, vì ở trên độ cao, họ không cần thiết bị hệ máy lạnh. Thường thì các nhà nghỉ tại đây họ sẽ phục vụ các món ăn dân tộc theo yêu cầu, nhưng vì tôi đơn độc nên không ai muốn nấu. Tôi đành ra phía ngoài lộ tìm ăn món Bê Chao, một đặc sản có một không hai của tt. bò sữa này.

IMG_6041.JPG

Bê Chao, có nghĩa là thịt bê, được căt miếng nhỏ, có luôn cả da, đem ướp gia vị, xong Chao vài phút trong chảo dầu đen thui. Trước khi bê chín, họ cho thêm vào ít sả đập dập, tỏi và ớt vào chảo dầu. Sau đó vớt ra dĩa mà khỏi cần sốc cho ráo dầu.
Thế là xong, chỉ cần ăn chung với ít rau: rau muống chẻ, húng quế, húng cay và ít bông chuối. Món này chỉ chấm với tương gừng và ớt. Cảm nhận, dở ẹt.
Anh chủ quán cho biết là món này theo anh ta nghĩ là phải có khoảng 40 năm, vì anh ta nhớ nghề nuôi bò sữa tại đây đã có hồi trước khi giải phóng (nhưng một thông tin sau này cho tôi biết, công nghệ nui bò là nhờ anh em ta, Cuba tài trợ). Thường những con bò sữa khi đẻ ra những chú Bê đực. Họ đợi khoảng 10 hôm sau, khi chú Bê có trọng lượng hơn 20 kg, lúc đó người nông dân mới bán cho chủ quán. Tôi hỏi thăm thì biết nguyên chú Bê ấy, họ chỉ chế biến ra mỗi món này. Tôi cũng không biết là phần nội tạng và xương Bê họ làm những món gì? Tôi thấy công nghệ nuôi bò sữa của Củ Chi mới có khoảng 20 năm nay thôi. Mà tay nghề chế biến ra các món Bò Tơ Củ Chi, thì họ đã vượt quá xa nơi đây mất rồi.

IMG_6044.JPG

Tại Mộc châu vào buổi sáng tôi không thấy có món gì hấp dẫn cả, nên tôi thử lại món Pịa, ngay bên hông chợ.

IMG_6053.JPG

Tôi thấy ở đây họ nấu món này là họ xay hết các thứ nội tạng, chứ không thái miếng theo kiểu ở Mai Châu. Tôi mới biết thêm, ở quán, họ ăn món này như là một món khai vị. Họ nhâm nhi món này trước với vài cốc rượu, sau đò họ mới ăn thêm cháo hay phở.
 
IMG_6077.JPG

Nhà nghỉ tôi ở tối qua có một vườn hoa và nhà sàn sạch đẹp.

IMG_6082.JPG


IMG_6086.JPG

Hôm nay tôi sẽ đi Sơn La, khi đi nganng qua khu Yên Châu, 2 mé bên đường có rât nhiều quày bán xoài.

IMG_6099.JPG

Loại xoài ở đây chỉ nhỏ bé như cái nấm đấm thôi. Tôi thấy có 2 loại, một loại thì u tròn còn loại kia thì có hình dáng dài, loại u tròn ăn ngọt và ngon hơn.
Sau này tôi được biết thêm, loại xoài Yên Châu mà báo chí ca ngợi, không có nhiều đâu. Hàng này không bán tràn lan ngoài đường và thường dân như chúng ta cũng đừng mơ tới. :)

IMG_6101.JPG

Tôi rất thích hàng đan tre của người dân tộc, nhưng cái giỏ này ông già đan cho đứa cháu, và không bán cho tôi được.

IMG_6103.JPG

Trên đường, nếu tôi thấy chợ to hay chợ nhỏ, tôi cũng phải ghé lại thăm quan. Cố gắng tìm một thứ gì đó mới lạ.
Đọt Su Su.

IMG_6107.JPG

Chè Ngô.
 
IMG_6111.JPG


IMG_6115.JPG


IMG_6118.JPG

Qua khu Yên Châu là một khu bán tỏi. Loại tỏi này cũng được người dân tộc trồng, uty không thơm bằng tỏi tía tôi mua ở Mai Châu, nhưng vẫn thơm hơn tỏi Trung Quốc.

IMG_6119.JPG

Tỏi này có người gọi là Mẫu Đơn hay là Cô Đơn.

IMG_6126.JPG

Tôi đến Sơn La cũng khá sớm. Tôi nghe theo một anh bạn già, nên tôi chạy đến suối nước nóng tắm và an trưa ở đấy. Suối nước nóng nằm chỉ cách tp. có 5 km và nằm tại một làng của người dân tộc Thái.

IMG_6130.JPG

Trưa nay tôi được thưởng thức cơm nếp nương chấm muối lạc, ăn cùng với thịt trâu và thịt heo gác bếp. Tôi là kẻ ăn khô, mà tôi phải công nhận, cơm nếp nương khô lắm. Còn 2 loại thịt kia hễ ai mà yếu răng thì chớ giỡn mặt, ăn vào mắc công lại tốn tiền nha sỹ.
Thịt gác bếp kia, tôi nghe giai đoạn làm cũng rất là đơn giẩn. Thịt trâu, bò hay heo họ cắt ra từng miếng, ướp gia vị và treo gác bếp 2 ngày 2 đêm là ăn được. Khi ăn họ đem hấp sơ qua cho miếng thịt mềm lại, xong họ đem nướng và đập cho mềm cũng như là nướng mực ấy.

IMG_6132.JPG

Sau khi ăn xong, tôi vào phòng riêng ngâm mình trong nước suối nóng. Vào mùa này nước không có dược ấm cho lắm, tôi nghĩ chắc chỉ hơn 30 độ mà thôi. Tôi được biết vào mùa đông, vì ít mưa, nên độ nóng củ nguồn nước cũng cao hơn. Vì hơi mệt nên tôi đã thiếp đi được một giấc ngắn.
 
IMG_6139.JPG

Sáng nay khi thức dậy, tôi phát giác là vết thương chưa lành bên đầu gối trái của tôi giờ bị bưng mủ và hơi bị nhức nhối một chút. Tôi nghi rằng cũng có lẽ mấy ngày qua, tôi đã ăn nào là nếp, nào là trâu, bò, và cá. Chắc vì thế mà tôi mới bị đến nông nổi này. Hay là cũng có thể bởi ngâm mình vào bể tắm, không biết là có bị nhiễm độc vì hồ nước không sạch hay không?
Người Thái họ thổi xôi rất ngon, mà chân tôi đang bị bưng mủ, nên không dám ăn.

Trước khi tìm gì ăn sáng, tôi phải tìm đến tiệm thuốc để mua vài viên Ambi uống đã. Vào buổi sáng, tôi thấy nghành ẩm thực nơi đây cũng như nhiều tp. núi khác, đếu bị ảnh hưởng của nền văn hóa ẩm thực của vùng đồng bằng.

IMG_6143.JPG

Tôi không tìm thấy món gì lạ cả, nhưng tôi tìm được một nơi vỉa hè, thuộc khu chọ ven đường Lê Lợi. Tôi thấy nơi đây có 2 quày hàng của người Thái, họ chỉ chuyên bán có món cá nướng và thịt heo bằm nướng. 2 món ăn này họ chỉ bán cho khách mang theo mà thôi.

IMG_6146.JPG

Tôi ghé lại quày thức ăn làm sẵn này mua thử ít xúc xích kẹp bánh mì ăn tạm cho buổi sáng. Xúc xích này cũng gần như lạp xưởng, ăn dở ẹt.

IMG_6151.JPG

Thế là tôi phải đợi đến gần 10 giờ, tôi mới lên đường, vì món thịt nướng ấy 10 giờ mới chín.

IMG_6155.JPG

Món ăn này gọi là Nhứa Phò.

IMG_6159.JPG

Mới ra khỏi khu vực trung tâm tp. Tôi lại phải tạp vào lề. để mua thêm món cá suối muối chua vơi ớt, Mặm.
Thêm một món nừa là hũ tương làm theo lối người Thái, gọi là Thổ.

IMG_6162.JPG

Ra khỏi Sơn La một chút là tôi đến một khu vực chuyên bán trái Lê.
 
IMG_6173.JPG

Lên đến đỉnh đèo Pha Đin, tôi tìm được một quán cà phê để dừng chân lại. Tôi xin bà chủ một chén cơm nguội, để tôi ăn chung với gói thịt nướng, nhưng xui ghê, nhà bà ta đã hết cơm, nhưng bà ta chỉ có cơm nếp. Bà ta qua nhà hàng xóm xin giùm tôi, và bên đó cũng hết cơm. Không có cơm tôi ăn thịt không cũng được, chứ ăn thêm nếp vào thì tôi không dám.

IMG_6179.JPG

Xướng quá, lần đầu tiên từ hôm tôi ra phía Bắc tới giờ, tôi mới thấy được một cái võng kế bên tôi.

IMG_6178.JPG

Nhưng mấy đứa nhỏ con chủ quán lại quá nhiệt tình trò chuyện luyên thuyên với tôi. Một lúc sau chúng với tha cho tôi, để tôi có một giấc ngủ yên tĩnh. Chỉ 5 phút sau, một đám khách ghé lại làm tôi phải âm thầm rút lui, nhường chỗ cho họ.

IMG_6189.JPG

Theo tôi nhớ, thì tôi chưa bao giờ thả dốc dài như đoạn đường này.

IMG_6188.JPG

Qua khỏi Tuấn Giáo, tôi lại phải lên đèo. Tôi thấy nắng trưa ở đây nóng và trạng trái trong người tôi không khỏe cho lắm, tôi đã bắt đầu đi khập khễnh. Tôi tìm được một bóng râm của vách núi, để ghé lại nghỉ mệt. Tôi lấy cái áo gió tôi ra trải trên thảm cỏ ven đường và dự định sẽ thả hồn theo mây gió.
Rồi chuyện không may lại đến với tôi. Chưa kịp nhấm mắt được nửa giây, thì có một xe máy bỗng dưng cũng dừng lại ngay phía trên đầu tôi. Tôi không thế quan sát được họ làm gì? Sao tôi có thể ngủ yên giấc được? Nằm đắng đo một hồi cũng khá lâu. Tôi quyết ngồi dây để coi họ có ý đồ gì không? Tôi thấy một anh thanh niên đang ngồi nghỉ hút thuốc lá, chắc có lẽ anh ta thấy chỗ tôi dừng chân lý tưởng, nên anh ta muốn tham gia thư giản như tôi thôi mà. Tôi cảm thấy yên tâm, và tôi tiếp tục nằm xuống nghỉ mệt đôi chút.
Đến tp. Điện Biên, tôi nhanh chóng tìm được một nhà nghỉ với giá hữu nghị.
Tôi đã phải cố gắng lết lên phòng vì đầu gối tôi lúc này rất ê ẩm. Tôi cũng ráng tắm cho người mát mẻ và tôi nằm nghỉ một giấc dài cho tới khi trời gần xụp tối.

IMG_6203.JPG

Đoạn đường hôm nay thật là quá gian nan đối với tôi, vì tinh thần tôi đã bị suy giảm nhiều, nào là đầu gối bị bưng mủ, thêm cả phần mông bên trái của tôi lại nảy nở ra một cái mụn nhọt. Cái mụn nhọt ấy cũng làm cho tôi ngồi trên xe có phần không được thoải mái, nhưng cũng không đến nỗi đâu đớn cho lắm. Trong khi đó tôi phải vượt qua một chặn đường dài khoảng 200 km.
Tôi chạy theo QL12, ngang qua tt. Mường Chà và Mường Lày thì tôi thấy đoạn đương này cũng khá tốt. Nhưng sao lại khó kiếm được môt quán nước lý tưởng để tôi dừng chân lại. Tôi phải dừng tạm dọc đường để ăn tạm cái bánh giò còn lại từ đêm qua.
Khi đến xã Chăn Nưa, tôi ghé lại một quán tạp hóa ven đường nghỉ uống nước và tôi đã thiếp đi một giấc thật ngon.
Tôi tỉnh dậy và hỏi đường đi tiếp đến Lai Châu. Người dân địa phương cho tôi biết là tôi nên đi theo QL12, mà không nên đi theo TL128. Họ khuyên tôi là nên đi liền vì vào giờ trưa, đoạn đường ấy mới thông, còn đi trễ một chút là đoạn đường ấy bị tắc.
Tôi cứ tưởng rằng, chắc là do bị sạc lỡ, quá lắm nếu chỗ nào bị tắc thì mình tìm bóng mát nằm nghỉ. Nào ngờ tôi chỉ chạy qua khỏi Chăn Nưa chỉ vài cây số, là đoạn đường đang được tu bổ và bị hư hỏng rất nặng nề, toàn là ổ gà ổ trâu không ah. Đoạn này kéo dài 40 km cho tới Phong Thổ mới hết. Vào giữa trưa, khí hậu rất nóng, trong khi đó tôi phải vất vả chạy với tốc độ chỉ 20-30 cây số một giờ. Có những đoạn nào mà hơi láng một chút, nếu xui gặp xe lớn chạy ngược chìu phóng nhanh, là hỗi ôi như là gặp phải sương mù. Rồi có những nơi, nước từ trên vách núi chảy xuống lên láng cả đường, thế là chỗ ấy trở thành đầm lầy.

IMG_6205.JPG

Mà chuyên xui lại cứ đến với tôi, cái rổ sắt phía sau xe nhảy Lambada quá, nên bỉ gãy. Làm tôi phải buộc tạm các thứ lên phía yên xe. Nhưng khổ nổi là cái gùi của tôi chiếm quá nhiều chỗ. Vừa mệt, vừa buồn ngủ, đau đầu gối, nhức mông trái, và giờ này là đau mỏi luôn cả lưng và 2 cổ vai vì thế ngồi không thoải mái. Ôi sao lại khổ thế này.
Tôi cũng bị tắc ở 2 đoạn, cũng hên là đoạn bị tăt lần đầu, tôi phải chạy khoảng nửa cây số ngược lại để tìm được môt lùm cây trú mát. Còn đoạn tắc thứ 2 là gần ấy hoàn toàn là trống, rồi tôi cũng tìm được một bóng râm nho nhỏ của cái mấy nổ đế nép mình vào ấy.
Cả 2 đoạn bị tắc trên tôi chỉ bị ngồi đợi mỗi nơi có khoảng 15 phút thôi. Tôi cũng gặp 2 đoạn, họ cho phép chạy qua, với điều kiện tự thận trọng, vì xe múc đang xúc đất từ bên vách núi đế đổ qua phía bên kia sông. Tôi cứ phải canh cần xe xúc đất vừa xoay vào phía vách núi, thế là mau mà vọt.
Chỉ còn cách Phong Thổ khoảng 12 km, tôi chạy ngang qua một xã nhỏ. Tôi tìm thấy một tiệm hàn sắt, tôi liền ghé vào cho anh thợ hàn, hàn lại cái rổ. Tôi cũng thấy tội nghiệp cho người dân ở nơi đây, họ phải chịu đựng cảnh bụi bặm này cả năm rồi, không biết bao giờ đoạn đường này mới làm xong?
 
Có vẻ như anh thích món cà pháo lắm ,nhưng dùng hơi nhiều có thể độc tố hơi cao chăng . Chúc anh chóng khỏe .
PS: đi ngang qua Long An contact Trung , 09182070nam7 (tôi tuổi Mẹo -38 ạ)
Hy vọng có dịp nhậu cùng . Trung -LONG AN (beer).
 
Cho em hỏi như thế này là gì đây ạ?

IMG_4481.JPG

Cái cột mốc "Chợ tình Okm" là như thế nào và ở đâu thế kia? :D Hay chỉ dàn dựng lên cho nó máu thế thôi?
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,682
Bài viết
1,135,136
Members
192,381
Latest member
amazongayana32
Back
Top