What's new

[Chia sẻ] Lúc này cần đổ xăng, nhưng vẫn phải ăn

IMG_7912.JPG

Ngày hôm nay tôi thoải mái rồi, tôi dậy hơi trễ một chút, và tôi chỉ cần chạy tới Tân Lạc là tôi sẽ rút được tiền.
Trên đường về, tôi ghé lại khu quán nước bên bãi đá trắng. Tại đây vào mùa này du khách có thể mua ngô và uống nước ngô miễn phí.

IMG_7918.JPG

Ngoài ra họ bán nào là hoa lan, tỏi tía, rau rừng, dao, kiếm, lợn máng, gà ri…..

IMG_7921.JPG

Lơn Máng trên này tôi thấy anh khách hỏi mua, họ bán với giá 80 ngàn 1 cân. Tôi thấy con lợn họ cân lên là 8,6 kg. Bà bán hàng vui vẻ tính tròn thành 8 kg, anh khách hàng nài nỉ xuống với giá là 600 ngàn. Bà bán hàng tận tình bê con lợn bỏ lên xe hơi cho anh ấy. Tôi cứ đứng nhẩm và thắc mắc mãi, tôi nhớ là lợn máng tại Mai Châu họ bán từ 120-150 ngàn một cân cơ mà? Tính hoài không ra, huyền bí quá. Nói chung là tôi thấy bà bán hàng này là người Kinh.

IMG_7929.JPG

Tôi thấy mấy người Dân Tộc gần đó, họ chỉ bán ít sản phẩm của rừng núi mà thôi.

IMG_7927.JPG

Tôi ghé qua hàng bà dân tộc mua 2 bó rau Xắng và 2 bó rau Bò Khai. Thì ra rau bò khai ở đây họ cũng có, mà họ không biết quảng bá rộng rãi như là bên Bắc Kạn, Cao Bằng và Lạng Sơn.

IMG_7930.JPG

Tôi chạy tiếp và ghé lại một quán nước trên đèo. Tại quán nước này bạn có một tầm quan sát hết cả thị trấn Mai Châu. Đây là một quán nước có một cái view đẹp nhất mà tôi từ trước tới nay mới thấy. Rất tiếc trên đây vừa không có bãi đậu xe và không có bóng mát của lùm cây nào, vì thế mà ít khách lắm.

IMG_7938.JPG
 
IMG_7943.JPG

Trưa nay tôi tranh thủ về kịp bữa cơm. Cô vợ Kiên mua vài món ăn làm sẵn về nhà.
Chả viên chiên, lớp vỏ bên ngoài họ chiên thật giòn, phần nhân bên trong vẫn còn mềm. Món này họ nêm gia vị ngon.

IMG_7947.JPG

Lòng, gan luộc và dồi. Tôi chỉ hạp với mỗi món dồi thôi.

IMG_7948.JPG

Cải chua hầm xườn và thêm món lặt lày xào, vì họ thấy tôi thích.
Tôi dự định là vào Bản Bước trò chuyên với mấy anh người Tây (họ vào đó ở 2 tuần, để làm việc công quả cho dân làng. Nhưng vì trời nóng quá, nên tôi sinh bệnh lười và ở nhà luôn.

IMG_7959.JPG

Chiều tối nay tôi được đãi món gì nhỉ? Thực đơn đơn giản thôi.
Rau bò khai xào với miến dong, mộc nhĩ, và măng. Tôi phải nhận xét rằng mùa Bò Khai đã qua rồi. Tuy chúng tôi đã lặt bỏ hết gần 2 phần 3, mà tôi ăn vẫn thấy toàn là sơ không ah.

IMG_7963.JPG

Hoa chuối đồ với gạo giã và rau thơm. Cách đây 2 hôm tôi đã thử qua món này rồi, hôm nay ăn lại, tôi vẫn thấy ngon.

IMG_7967.JPG

Canh rau Xắng, cũng quá già luôn, nhai lá không nổi, chỉ húp lấy nước thôi, ngọt lắm.
Rau xắng mọc theo vách núi đá, viêc hái chúng rất nguy hiểm. Ở Mai Châu đã có người bị té núi chết vì đi hái laọi rau này. Bây giờ tôi mới hiểu tại sao khi tôi ghé thăm suối cá thần, người dân tộc ở đó benas 1 kg rau xắng với giá 50 ngàn đồng.
Thêm ít chả Quế mua ngoài chợ. Tôi thấy bất cứ nơi nào ở Miền Bắc, họ cũng làm chả ngon.

IMG_7973.JPG

Tôi thât là quý mến gia đình Kiên, hôm nào họ cũng lo cho tôi các bữa ăn thật là ấn tượng.
 
anh Tùng ơi !

A không còn giữ quốc Việt Nam à? Một con người rất Việt Nam, đầy chất Việt Nam mà lại hết hạn visa trên chính quê hương mình.

Theo em biết mình vẫn có quyền giữ quốc tịch VN và một quốc tịch khác nữa mà.
Tôi chưa hề bỏ quốc tịch, mà tôi bị mất quốc tịch. Tôi chỉ là kẻ lưu vong thôi.
Vì long bong nhiều qua, nên tôi chưa có thơi gian xin lại quốc tịch VN.
Cám ơn bạn

Rất thích câu trã lời của Anh ... Anh nhớ về gia hạng visa sớm ... Trễ dưới 15 ngày họ phạt 1 triệu 2 ... Trên là 3 triệu đó ... Em bị phạt 3 triệu ... Đau lòng ...

Thật sự những người lưu vong như chúng tôi vẫn còn vn hơn cã những người vn đấy ... Trong khi rất nhiều người vn luôn có chiều hướng vong ngọai .. Họ khg hiễu cũng như khg thích học về lịch sử nước Việt ...

Chỉ là ý nghỉ 2 xu của tôi ...

Lilly
 
IMG_7973.JPG

Hôm nay tôi chỉ ở nhà trò chuyện với Kiên thôi. Trời nóng quá, chúng tôi chỉ đi thăm vài người mà Kiên quen ở gần Bản Lác.

IMG_7993.JPG

Hôm nay tôi mới biết thêm Bản Lác đi vào nghành phục vụ du lịch đã từ thời kỳ thập niên 60, nhưng chỉ cho cán bộ cao cấp thôi.

IMG_7985.JPG

Trưa này mìng được ăn món gì ta?
Cơm nguội nắm lại nướng, ăn với thịt chà bông của lợn Mường. Cứ mỗi thứ bảy, có một ông chú người bà con với vợ của Kiên. Ông ta giết một con lợn khoảng một tạ và mang ra chợ Mai Châu bán. Vì ông ta biết cách mua chọn lợn sống của người dân tộc, nên ai cũng thích thịt heo của ông ta, và chỉ trong vòng 1 tiếng là ông ta bán hết sạch.

IMG_7981.JPG

Tôi cũng mua được một cái giò heo. Cô vợ của Kiên đem cái giò đi thui, sau đó cạo rửa sạch và chặt ra từng khúc nhỏ. Tiếp theo là chỉ ướp với muối, mì chính, bột ngọt và mắc khén. Đem gói lại 4 lớp bằng lá chuối, rồi cho lên bếp than nướng khoảng 2 tiếng.

IMG_7987.JPG

Thịt chín vừa tới, ngon thật là ngon.
Tôi học được kiểu này rồi, tôi sẽ áp dụng, ướp theo kiểu giả cầy, chắc là hết sảy luôn.
Bữa cơm trưa nay đơn giản thế thôi, và có thêm món rau muống vườn luộc và canh mướp.

IMG_7996.JPG

Cà phê dừa, đó là một dạng bột khoáy, cũng hơi sệt sệt như nước đậu phọng của vùng Miền Trung. Xong họ cho thêm ít cà phê, sữa đặc, dừa nạo và đá xay. Tôi thấy uống cũng hay hay, chỉ có điều là bà chủ này làm hơi dở.
Tôi nghe món nước uống này được bán rất phổ biến tại Bắc Giang, mà tôi chưa có cơ hội thử qua. Chiều nay thấy phía trước cửa chợ Mai Châu có món này, nên phải ghé vào thử liền.

IMG_8000.JPG

Rau Bợ. Cũng là một loại rau rừng, hái rất tốn công.
 
IMG_8002.JPG

Rau bợ nấu với cua đồng rất ngon. Hôm nay tôi mới biết là ở ngoài Bắc cua đồng mắc lắm. Vợ Kiên cho tôi biết là nếu ăn ngoài quán, họ hay dùng ốc đậu và hóa chất riêu cua, để làm riêu cua đấy.

IMG_8012.JPG

Măng luộc, để có màu vàng vừa tốn củi và tốn công. Với kỹ nghệ tân tiến, một số người dùng lưu quỳnh, giúp cho măng vàng.

IMG_8013.JPG

Chả lá lốt.
Tôi cũng mua thêm một ít cơm lam. Tôi thấy ở đây họ hay, họ biết lót lá chuối phía bên trong ống tre, như thế nếp không bị dính vào ống tre, như là loại cơm lam mà tôi ăn ở Buôn Mê Thuộc.

IMG_8009.JPG

Nem nắm, cũng như nem chạo thôi, chủ yếu là bì và mỡ bóp với thính. Một nắm như thế rẻ bất ngờ, chỉ có 5 ngàn mà thôi. Ăn ngán lắm, hèn chi không thể so sánh với thịt chua, tôi mua hôm trước được. Một gói vừa ít hơn mà lại mắc đến hơn 5 lần.

IMG_8015.JPG

Tôi thấy chợ chủ nhật của Mai Châu cũng không có gì đặc sắc cả, chỉ là hàng nông sản của người dân tộc mang đến đây bán mà thôi.

IMG_8017.JPG

Tôi không tìm được món gì lạ cả.

IMG_8019.JPG

Sau 2 ngày nghỉ giải lao, tôi lại lên đường. Tôi rất vui là gia đình của Kiên một lần nữa đón tiếp tôi rất ân cần và chu đáo.
Tôi chạy ngược về hướng Hòa Bình và khi cách Hòa Bình hơn chục cây số, tôi rẽ phải đi về hướng Kim Bội theo TL12B, đoạn đường này vắng và tốt lắm. Tôi chạy tới Bãi Chạo, tôi phát giác là cái rổ phía sau của tôi lại bị gãy, tôi phải tìm đến một anh thợ hàn để hàn lại cái rổ.
Cách Kim Bội không xa, có một lối rẽ trái đi tắt về tối ngã 3 Chợ Bến. Nhưng vì thiếu bảng chỉ dẫn, tôi chạy hơi lố qua khúc ấy và phải quành trở lại. Đi theo tuyến đường này tuy có ngắn hơn vài cấy số, nhưng lại phải lên xuống đèo và đường ngoằn nghèo lắm.
 
IMG_8021.JPG

Từ ngã 3 chợ bến tôi chạy thẳng tới tt. Tế Tiêu và dùng cơm trưa tại đấy. Tôi lại thấy trên bản đồ họ lại cho tôi biết đó là tt. Đại Nghĩa, tôi không biết là dùng tên nào đúng nữa.
Sau đó tôi chạy theo QL21 B dọc theo một bờ đê. Rồi tôi rẽ phải theo QL38 chạy theo hướng Đồng Văn.

IMG_8025.JPG

Tôi chạy tiếp theo băng qua đường QL1 và đường cao tốc, qua luôn chợ Lương. Đến ngã 3 Lương Xa tôi rẽ phải, chạy thẳng một mạch đến Phu Lý, tiếp theo đén Vĩnh Trụ. Sau đó chạy theo TL972 về hướng Hữu Bị.

IMG_8027.JPG

Tôi đi theo lối này là vì tôi nghe nói rất nhiều về cá kho của làng Vũ Đại, nên tôi cũng muốn thử cho biết.

IMG_8037.JPG

Làng Vũ Đại chỉ là tên trong phim Chí Phèo mà thôi, trong thực tế tên của làng là Đại Hoàng. Ngày nay địa danh nơi đây gọi là xã Nhân Hậu. Dọc theo đường các bạn sẽ thấy rất nhiều nơi treo bảng bán món cá kho. Nhưng thật tế là họ không có sẵn, chỉ làm theo đơn đặt hàng mà thôi. Mặt hàng này là hàng độc quyền, họ không bán tràn lan ngoài chợ.
Để tìm tới một lò kho cá ngon, đó là sự hên xui mà thôi, vì mỗi nhà có bí quyết riêng và cách kho cũng khác nhau. Có nhà cho rằng phải kho hơn 12 tiếng cá mới ngon, cũng có người nói rằng kho 10-12 tiếng là đủ rồi.
Tôi tình cờ mò vào một ngôi nhà nằm phía trong ngõ và họ đang bận việc gọt riềng. Tôi hỏi thăm gia đình họ có kho cá không? thì họ nhiệt tình mời tôi vào nhà uống nước trò chuyện. Họ cho tôi biết là khách phải đặt trước một ngày, và đến chiều hôm sau mới lấy được.
Khách hàng của họ phần lớn là những ông quan lớn hay việt kiều ấy. Mặt hàng này họ đã có từ lâu đời, nhưng chỉ trong vòng 20 năm nay thôi, nhờ thông tin mạng lan tràn nhanh, nên mới có nhiều người biết tới.
Để làm món này ngon, họ thường dùng cá chấm đen. Gia vị chính mà tôi thấy họ dùng, đó là: chanh, riềng, gừng, nước mắm, sườn heo, cùng nhiều gia vị bí mật khác. Họ cho tôi biết trước kia các cụ còn dùng nước cáy, nhưng theo kinh nghiệm của họ, thì họ thấy không ngon, nên không dùng đến nước cáy nữa. Tôi thấy chỉ giai đoạn chuẩn bị gia vị là đẫ mất nhiều thời gian rồi.
Kho một nồi cá cũng khá cung phu lấm. Họ phải dậy từ lúc 2 giờ sáng để chuẩn bị khâu làm cá. Trễ lắm là 4 giờ là họ bắt đầu lên lửa để kho cá và phải ngồi canh lửa cho tới 4 giờ chiều, nồi cá mới cạn nước, lúc đó mới xong. Kiểu kho cá của họ là kho thật nhỏ lửa để không bị cháy.
Khi nồi cá kho xong, nếu muốn ăn ngon là phải đợi đến ngày mai. Như thế lúc giỡ cá, miếng cá sẽ giữ nguyên vẹn mà không bị nát. Vào mùa này thì nồi cá có thể để ở ngoài tối đa là 3 ngày. Mùa đông có thể để tới 1 tuần. Nếu để trong tủ mát, nồi cá sẽ được bảo quản tốt hơn, tuy nhiên chất lượng của nồi cá sẽ bị giảm đi một phần.
Họ cho tôi biết ngày xưa, vào dịp Tết, các cụ kho cá để ăn trong 2 tuần Tết. Thời ấy các cụ kho mặn lắm, vì thế mà mới để được lâu.
Thời nay thì những người con cháu phải kho khác đi một chút, để đáp ứng theo nhu cầu của khách hàng.
Trong dịp này thì khi nào có khách hàng đặt, họ mới kho cá. Còn vào dịp Tết, ngày nào họ cũng kho, nên nếu ai đi ngang mà muốn mua một nồi cá kho mang về, thì lúc nào cũng có.
Tôi nghe hấp dẫn quá, cũng may là ngày mai họ kho cá cho một số khách đã đặt trước, vì thế mà tôi mới có cơ hội đặt thêm một nồi cho riêng tôi. Nồi của tôi họ sẽ làm đặt biệt một chút, là sẽ giảm phần cá, vì nếu nhiều quá sao tôi ăn hết?
Trong lúc trò chuyên với họ, tôi biết thêm một đặc sản mà vùng họ có, đó là Chuối Ngự. Dạ vâng chuối ngự Nam Định ấy. Vì Nam Định là thành phố lớn kế cận, họ bán mặt hàng này dễ dàng hơn, nên chuối ngự trồng trong làng này mang sang ấy bán. Họ cũng cho tôi biết thêm, đo ảnh hưởng của từng vùng đất, nên các vùng khác lân cận, có trồng chuối ngự, cũng không ngon bằng vùng này.

IMG_8039.JPG

Coi như hôm nay tôi đã học hỏi thêm rất nhiều. Tôi xin chào tạm biệt họ và tôi chạy tiếp qua bên Nam Định.

IMG_8043.JPG

Chiều tối nay tôi một lần nữa phải ăn thêm một tô phở Nam Định để nhận xét cho chính xác. Bà chủ nhà nghỉ chỉ tôi tới quán phở Mai, nằm trên đường Điện Biên, gần chợ Kênh. Quán này tuy đông khách, nhưng tôi lại không thích vì họ bán nào là phở gà, phở bò và thêm cả bún nữa. Tô phở ở đây rất đơn giản, chỉ có bánh phở, thịt, ít hành tây, ngò, húng thơm, hành lá và dĩ nhiên 1 thìa bột ngọt. Sợi phở ở đây mềm và mịn. Tôi kêu thịt nạm, thì họ thái chắc cũng lâu rồi, nên ăn hơi khô, không thơm mùi vị gì hết. Nước lèo trong, ngọt, ngon, có mùi thuốc bắc, mà tôi không hề nhận diện được mùi gì nữa (thường gia vị chỉ cần nấu chung với nồi nước lèo một chút, để lấy hương vị thôi. Mà hương vị thì luôn bốc hơi và thoát đi nhanh. Còn hầm gia vị lâu quá, thì sẽ tiết ra tinh dầu và sẽ có mùi thuốc bắc). Ngoài ra tôi thấy còn có mùi mì gói, ah thì ra lúc đứng lên tính tiền. Tôi thấy bà ta vứt luôn vắt mì gói thẳng vào nồi nước lèo. Thật là cả người ăn và lẫn người bán, họ không tôn trọng phở gì hết.

IMG_8044.JPG

Tô bún ở đây khách có thể chọn ăn môc, giò hay móng và họ nấu cùng với măng khô. Trong tô bún họ chỉ rắc thêm hành lá và hành tây thôi. Khách có thể nêm thêm: tắc, tương ớt, tỏi ớt chua và măng ớt. Tôi thấy nước lèo ở đây có vị chua của măng và vị ngọt từ thịt, thật là ngon. Miếng thịt thì phải nói là tuyệt vời, họ ướp rất vừa ăn và hầm vừa đủ độ mềm, không dai quá và cũng không mềm nhũn.
Thé là quá no nê, tôi quay trở lại nhà nghỉ và ngủ thôi.
 
IMG_8052.JPG

Sáng này ra tôi tự đi lùng một quán bún giả cày, vì tôi thấy hỏi vợ chồng người chủ khách sạn, mà họ chỉ đâu những điểm không hay gì hết.
Tôi thấy món này vào buổi sáng rất ít người ăn, nhìn vào những quán bán món này, chỉ thấy lét đét 1-2 khách mà thôi, hầu như là chỉ đám mày râu. Còn quán nào mà bán kèm thêm nhiều món khác là tôi không ghé vào.
Rồi tôi cũng phải ghé đại lại một quán. Tôi thấy ngoài nước hầm của chân giò, họ còn chan thêm nước xương hầm. Tô bún cứ lỏng bỏng nước, trong khi đó họ chỉ cho hành lá và ít ngò gai, thay vì là phải rau răm mới đúng. Bún sợi nhỏ, mềm mại và dẻo. Thịt giò hầm vừa ăn, nêm cũng vừa miệng.

IMG_8055.JPG

Lần đầu tiên tôi ăn chỉ nửa tô bún là phải bỏ cuộc, vì một chú ruồi xâm nhập vào tô bún tôi từ lúc nào.

IMG_8062.JPG

Tôi cũng tò mò ăn thử tô Phở Áp Chảo. Theo tôi nghĩ, tại quán này họ làm sai thì phải. Họ chỉ xào thịt bò với tỏi và cải, sau đó họ cho chung vào tô với bánh phở, rồi chan nước phở lên trên và rắc ít hành ngò lên thôi.
Ăn dở ẹt, Trông cũng chẳng hấp dẫn chút nào. Họ xào bằng mỡ heo và cho nhiều quá. Ngoài ra mỡ heo được phơi nắng nên đã có mùi lên dầu. Thế là tôi cũng ráng ăn chỉ được nửa tô mà thôi.
Tôi ghé lại một quán cà phê ngồi tán phét với những người khách khác một chút. Tôi chưa thấy một thành phố nào ngoài Bắc lại có nhiều quán cà phê như ở đây và lâu lắm rồi tôi chưa thưởng thức được một cữ cà phê ngon vào buổi sáng.
Những người khách ở đây họ cũng có một tâm hồn ăn uống như tôi và họ chia sẻ cho tôi được vài địa điểm. Nhưng tiếc quá, tôi mới ăn no rồi, mà lát nữa là tôi phải lên đường.

IMG_8063.JPG

Trước khi rời Nam Định, tôi thích kiểu ăn chè và ăn bánh nơi đây, nên tôi ghé lại quán Yến Chè, nằm trên đường Minh Khai. Tôi thấy chủ yếu những ngưới ăn món này làcác bạn teens, tôi cũng còn trẻ trung mà, hihi.
Món Caramen, thì ra là giống kem flan, không có gì đặc biệt hết.
Sữa đậu và đậu hoa là món sữa đậu nành với đậu hũ. Bà chủ quán làm cho tôi một chén đậu hoa đặc biệt, gồm có: đậu hũ, hạt sen, thạch đen và dừa nạo. Tôi ăn thêm cái bánh bao chiên, phải nói là quá ngon, không có dầu mỡ và ăn rất xốp. Tôi ăn thêm một cái bánh nữa mà không nhớ tên, bánh đó thì dở và hơi bị khô. Ngoài ra còn có nào là bánh: pizza, su kem, xíu bao nóng, quẩy, ruốc que, bánh ruốc…
Trước khi rời Nam Định, tôi thích kiểu ăn chè và ăn bánh nơi đây, nên tôi ghé lại quán Yến Chè, nằm trên đường Minh Khai. Tôi thấy chủ yếu những ngưới ăn món này làcác bạn teens, tôi cũng còn trẻ trung mà, hihi.
Món Caramen, thì ra là giống kem flan, không có gì đặc biệt hết.

IMG_8069.JPG

Sữa đậu và đậu hoa là món sữa đậu nành với đậu hũ.

IMG_8071.JPG

Bà chủ quán làm cho tôi một chén đậu hoa đặc biệt, gồm có: đậu hũ, hạt sen, thạch đen và dừa nạo. Tôi ăn thêm cái bánh bao chiên, phải nói là quá ngon, không có dầu mỡ và ăn rất xốp. Tôi ăn thêm một cái bánh nữa mà không nhớ tên, bánh đó thì dở và hơi bị khô. Ngoài ra còn có nào là bánh: pizza, su kem, xíu bao nóng, quẩy, ruốc que, bánh ruốc…

IMG_8074.JPG

Tôi còn nhiều thời gian, tôi ghé thăm quan Đền Trần và Chùa Tháp Phổ Minh. Sau đó tôi mới chạy theo con đường Trần Tự Khánh và rẽ trái theo TL976. Gần đó có một chiếc cầu nhỏ để tôi chạy sang Làng Nhân Hậu. Chiếc cầu này chỉ dành cho xe con mà thôi và phải trả một chi phí nhỏ qua cầu.
 
IMG_8097.JPG


IMG_8105.JPG

Khi tôi đến lò kho cá, tôi chỉ chứng kiến cảnh họ đang ngồi kho. Khu nhà để kho cá khói bay mịt mù. Họ chủ yếu kho bằng trấu, còn củi là để giữ lửa. Kho kiểu này, họ phải ngồi canh lửa và theo giõi mực nước trong nồi liên tục, nếu không nồi cá dễ bị khét.

IMG_8110.JPG

Trong dịp Tết, đơn đặt hàng nhiều, họ ngồi canh lửu ngày này qua ngày kia, và họ phải chịu đựng cập mắt xưng lên trong thời gian đó.
Đến giờ ăn, họ mời tôi cùng gia đình họ dùng chung bữa cơm thanh đạm. Trưa nay tôi được thử món cá kho. Họ giải thích cho tôi là vì kho chưa đủ tiếng, cá vừa không ngon và xương cũng chưa được mềm. Cá kho ăn ngon nhất là phải ngày hôm sau, lúc đó miếng cá mới chắc lại và không bị bể.
Tôi ăn thì tôi thấy gia vị ướp cá ngon, nhưng tôi vẫn thích là phải có chút tiêu hay chút ớt trong nồi cá, như thế mới nồng nàn hơn. Ngoài ra loại kho này là kho cho ráo nước, tôi ăn, tôi cảm thấy khô.
Ăn cơm xong được một chút, thì nồi cá của tôi họ đã kho xong. Vì tôi muốn lên đường đi Thanh Hóa càng sớm càng tốt, nên tôi phải hối họ một chút. Kế tiếp họ phải để nồi cá ngay quạt cho mau nguội, sau đó mới đóng hộp và tôi mới lên đường được

IMG_8116.JPG

Tôi chay ngang qua cái cầu lúc nãy, chạy tiếp ngang qua tp. Nam Định và tôi chạy theo TL490. Tôi chạy khoảng 40 km, qua khỏi tt. Liễu Đề một đoạn.

IMG_8126.JPG

Tôi rẽ phải xuống một Bến Phà Đò Mười. Nơi đây không có bảng hướng dẫn, nhưng bên phía tay trái mé đường là có Bến Đò Cau. Lúc này không có nhiều người qua lại, nên tôi đợi cũng khá lâu, phà mới rời bến.

IMG_8151.JPG

Qua bên kia sông, tôi chạy một đoạn là tôi tới TT. Phát Diệm. Nơi đây có một nhà thờ đá nổi tiếng và tôi dành ít thời gian ghé thăm quan một chút.

IMG_8163.JPG

Đến Phát Diệm du khách nên ghé ăn tô Bún Mộc tại đây. Tôi ghé lại quán, Bún Mộc Quân Bẩy, nằm ngay bên con lộ chính. Lúc này gần 4 giờ chiều, cô bán quán trẻ tuổi giải thích cho tôi biết là món này nên thưởng thức vào buổi sáng, vì lúc đó quán mới có mộc hấp. Lúc này quán chỉ còn chả chiên và mộc chiên thôi, tuy nhiên tôi vẫn thấy ngon như thường, hay là vì mình đang đói chăng? Tôi thấy sợi bún ở đây nhỏ mịn, một loại bún mà tôi ăn có ấn tượng nhất từ trước tới nay. Miếng mộc chiên có thêm sườn non bằm chung, nên nhai sực sực cũng tạo thêm một cảm giác lạ miệng. Nước lèo lại có thêm chút hành tím phi, nên thơm phức. Tuy là không có cơ hội thưởng thức tô Bún Mộc Quang Thiện, nhưng tôi vẫn rất hài lòng với tô bún mộc mà tôi vừa mới ăn xong.
 
IMG_8166.JPG

Việc đầu tiên tôi vào phòng là phải giở nắp nồi cá lên cho thoáng. Vì chỗ bán cá kho đã dặn tôi làm thế sẽ đỡ bị mốc. Sau đó là tôi phải bật máy lạnh lên hết ga luôn. Lâu lắm rồi mới có lý do mướn phòng có máy lạnh. Hơi phí phạm một chút, nhưng vì nồi cá.
Tôi chạy ra ngoài mua được một bịch bánh sandwich và tối nay tôi được ăn một bữa bánh kẹp theo kiểu Mr. Bean thật là quá tuyệt vời.

IMG_8176.JPG

Trung tâm Tỉnh Gia chỉ nằm cách biển Hải Hòa có 2 km, nên sáng nay tôi cũng ráng dậy sớm, để chạy ra đó ngắm cảnh buổi sáng của biển.

IMG_8179.JPG

Tôi đã sống và ngấm nhìn cảnh bình minh tại nhiều bãi biển đẹp. Nên tôi thấy nơi đây chẳng thu hút gì cả và tôi quay xe chạy ngược lại về chợ.

IMG_8180.JPG

Tại chợ tôi thăm hỏi tìm nơi bán Bánh Răng Bừa, nhưng tiếc quá, bên trong chợ không ai bán món này cả.
Tôi thấy kiểu bán giá ở đây trông hay thật.

IMG_8183.JPG

Thế là tôi tranh thủ chạy một mạch về tới tp. Vinh để ăn sáng. Đoạn đường này tôi thấy dạo này đông xe qua lại, và nhiều đoạn đang trong thời kỳ nới rộng, nên cũng bụi bặm lắm. Có điều là tôi thấy 2 bên đường cũng nhiều quán xá và người ở. Với tốc độ sống bám theo QL kiểu này, thì chẳng bao lâu các làng xã ven đường sẽ trở thành thị trấn hết. Lúc đó không biết con đường huyết mạch này phải nới ra bao nhiêu lần nữa, để đáp ứng mực lượng xe qua lại mỗi ngày càng gia tăng. Tôi thấy cứ mỗi lần đến một thị trấn, bảng báo hiệu thành phố vừa không có tên, mà lại nằm cách xa khu đông dân từ 2-3 km. Làm cho xe cộ cứ phải kiên nhẫn bò từ từ qua những khu vực heo quạnh ấy, và cũng là nơi những chú công an giao thông đang rình rập.

IMG_8187.JPG

Tôi phải mất hơn 2 tiếng rưỡi chạy liên tục, mới vượt qua được đoạn đường ấy. Tôi ghé quán Cháo Súp Lươn của Bà Linh, trên đường Nguyễn Trãi, vào lúc 9 giờ 30, và tôi là người khách cuối cùng của quán.
Tô Miến Lươn tôi ăn thật là ngon và tôi phải ăn tiếp thêm tô Súp Cá Trầu với bánh mướt còn ngon hơn nữa. Cá trầu là cá lóc đấy.

IMG_8192.JPG

Để nấu món này họ phải luộc lươn hay cá trước, xong mới bóc bỏ hết xương, chỉ lấy thịt. Xương thì họ xay nát ra và lọc lấy nước, xong họ dùng để nấu nước súp. Gia vị chính của nồi nước súp là bột nghệ và bột ớt cùng một ít gia giảm khác. Rau răm thái nhỏ là gia vị quan trọng mà họ rắc lên tô súp trước khi bưng ra cho khách. Thực khách chỉ cần nêm thêm ớt và chanh.
Tôi thính món cá hơn là món lươn, vì tôi thấy ăn lươn con mềm nhũn và không có chất ngọt chút nào.
 
IMG_8202.JPG

Tôi chạy tiếp theo QL1 ngang qua Tp. Hà Tĩnh và tôi về lại biển Quang Phú, Quảng Bình vào lúc 4 giờ 30 chiều.

IMG_8214.JPG

Coi như tôi đã chạy gần 300 km và chiều nay tôi đã có một cuộc hội ngộ cùng với vài người bạn thân.
Món cá kho đều được mọi người ca ngợi.

IMG_8218.JPG

Nhưng tôi lại được thử thêm một món khã độc đáo, uống tiết tôm hùm va ăn tôm hùm sống.

IMG_8224.JPG

Anh bạn tôi, Đăng, Big Daddy đã trực tiếp lấy tiết tôm hùm và anh Hải ngoáy rượu cho tôi uống, rồi chỉ cho tôi cách ăn tôm hùm sống.

IMG_8231.JPG

Tiết tôm hùm trong như nước, khi được hòa tan với rượu sẽ trở thành màu đục trắng. Phần tiết chảy ra ngoài sẽ mau chóng đông lại như thạch và nếu để lâu sẽ bị dai như kẹo cao su. Nhiều người cho rằng bao nhiêu chất bổ là nằm trong huyết của con tôm. Phần thịt thì anh ta lột vỏ cho tôi, rồi xé ra từng miếng nhỏ, tiếp theo chỉ cần ngâm trong nước chanh chốc lát và chấm nước mắm ớt là ăn được.

IMG_8237.JPG

Tôi ăn thấy ngon lắm, món này là cần phải ăn cho mau, vì tôm mà để lâu sẽ mất đi độ ngọt của thịt.

IMG_8238.JPG

Cái đầu tôm thì được mang luộc cho chín, rồi gỡ thịt ăn.
Bí quyết để ăn được con tôm rẻ là phải quen thân người bán quán, và nhờ họ mua con tôm nào không còn nguyên vẹn, có nghĩa là chỉ gãy đi 1 cái chân thôi hay là 1 cái râu. Con tôm ấy sẽ rẻ hơn được một chút.

IMG_8244.JPG

Tối Đăng còn lôi tôi ra bên bờ sông và giới thiệu cho tôi biết Chú Bỏng, một ngư dân chuyên sống trên một cái chòi nhỏ nằm trên sông và hành nghề đánh bất cá bằng rớ hay còn gọi là vó.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,675
Bài viết
1,135,084
Members
192,368
Latest member
8kbetmotorcycles
Back
Top