What's new

[Chia sẻ] "Sống trên đá, chết nằm trong đá"

Vừa đến Hà Giang vào cuối tháng 11/2015, chưa kịp rời chân đi, tôi đã đứng ngay Mã Pí Lèng mà thốt lên rằng: Phải quay lại, chắc chắn phải quay lại, sớm thôi.
Và cái "sớm" đó còn đến sớm hơn tôi nghĩ. Cuối tháng 2/2016, tôi lại gói ghém hành lý, chễm chệ ngồi trên máy bay, bỏ lại cả đống công việc đang chất núi tại Sài Gòn. Đơn giản là tôi phải đi.
Lần trước, tất cả bạn bè đều can ngăn tôi, rằng con gái không nên một mình đi Hà Giang. Lần trở lại này cũng vậy, nghe nói tôi định đi cung Bắc Mê - Du Già - Mậu Duệ, ai cũng tặc lưỡi lắc đầu, "đường đã đẹp hơn ngày xưa rất nhiều, nhưng là con gái, vẫn không nên đi." Trong cả hai lần, chỉ duy nhất một người ủng hộ tôi. Nhưng tính tôi xưa nay cứng đầu, đã quyết là làm.

Buổi sáng nhận xe máy ở thành phố Hà Giang, trời mưa rả rích, nhiệt độ chỉ 6 độ C, tôi co người trong mấy lớp quần áo, phủ áo mưa lên 2 cái ba lô, rồi lầm bầm: Số mình đen đến thế là cùng, lần nào cũng gặp mưa. :(
Rẽ theo hướng Bắc Mê, đến km 31, rẽ trái theo hướng Du Già, tôi bắt đầu thấm thía như thế nào gọi là đường "con gái không nên đi". Đường đang làm dang dở, đá hộc, đá dăm và đất nhão trộn lẫn vào nhau, phải ghì chặt tay lái và cực kì tập trung mới mong không đo đường. Thế nhưng, cảnh sắc hai bên đường thì rất đáng để đánh đổi. ;)

Hinh1 by Annie Le, trên Flickr

Những đám mạ non đang chờ được cấy

Hinh2 by Annie Le, trên Flickr

IMG_0153 by Annie Le, trên Flickr

Cái vệt trắng trắng đó gọi là...con đường đó =)), đoạn này đường đang làm nham nhở, cua gắt, phía dưới lại là thung lũng Lũng Hồ rất đẹp, còn tôi thì có tính tốt là hay vừa chạy xe vừa ngắm cảnh nên đã để bánh trước cán qua 1 cục đá to ngay khúc cua, chỉ chút xíu nữa là lao thẳng xuống vực. :D Ấy thế mà sau cú ấy vẫn không chừa

IMG_0255 by Annie Le, trên Flickr


Qua khỏi khúc quanh này thì trượt bánh lần nữa, vẫn chưa ngã =))

IMG_0222 by Annie Le, trên Flickr
 
Lần trước, đến Mèo Vạc trong một chiều đông giá rét, trèo lên đài quan sát, thu trọn cả thị trấn trong tầm mắt, rồi ngồi vắt vẻo trên con đèo dẫn đi Khau Vai, cảm giác "thèm người" lên đến đỉnh điểm, lúc đó, có đến mấy ngày tôi chưa nói chuyện với ai quá hai câu, đành lấy điện thoại ra, gọi cho chị...chủ khách sạn, nơi cho tôi thuê xe máy. Thật là thảm quá đúng không? :(
Lần này, tôi không ghé lại đó nữa, mà đi thẳng về Mậu Duệ, Yên Minh. Đường này lần trước tôi chưa đi. Mà chẳng hiểu sao, hai lần, mỗi lần 3 ngày lang thang khắp cao nguyên đá, tôi vẫn cứ bị đá mê hoặc.

IMG_1122 - Copy by Annie Le, trên Flickr

Trong đá có bùa mê thuốc lú, ngải hay cần gì không nhỉ? Nghiện mất tiêu luôn, cai không được ấy, mà thực ra cũng không có ý định cai :)

IMG_1132 - Copy by Annie Le, trên Flickr

Đã là con gái thì chớ, bánh bèo tiềm ẩn thì chớ, lại còn đi một mình, mà cảnh vật cứ cô đơn hiu quạnh thế này thì chịu sao cho xiết :(

IMG_1137 - Copy by Annie Le, trên Flickr

Đấy, có nhiêu đó thôi đó, đá, nhà lác đác, khói nương, vậy mà cứ phải trở đi trở lại, chưa xa đã nhớ quay nhớ quắt

IMG_1140 - Copy by Annie Le, trên Flickr

Cung chữ M huyền thoại đây

IMG_1148 - Copy by Annie Le, trên Flickr

Khi tôi đến chỗ này, có một phụ nữa đứng tuổi và một cô bé ngồi sẵn, họ chờ được tôi chụp hình, để lấy vài chục ngàn tiền làm mẫu. Tôi cũng chụp, nhưng ảnh đấy tôi cất kĩ. Còn nhớ lần trước, chạy từ Lũng Cú về Đồng Văn, qua Ma Lé, mấy đứa trẻ con chạy cắt ngang đầu xe tôi xin xúc xích, qua Mã Pì Lèng, cũng bị như vậy, nhưng là xin tiền. Lần đó, tôi lạc tay lái, suýt ngã, nhưng lo nhất, là lỡ thắng không kịp, sẽ tông trúng tụi nhỏ. Là chúng ta làm hư bọn trẻ, làm hư những con người ở đây, phải không? Chúng được "nhờ" làm mẫu chụp ảnh, được cho kẹo bánh thành quen, đến nỗi bất chấp tính mạng. Tôi nhớ mấy đứa cháu của mình ở nhà, chân đi giày, quần áo sạch sẽ, ăn uống no đủ. Sao mà... Cái này, gọi là cuộc sống, đúng vậy không?
 
Lòng tôi nặng trĩu trong suốt chặng đường còn lại, nhưng có biết làm sao bây giờ? Càng về gần Mậu Duệ, cảm giác nhớ nhung, tiếc nuối càng dâng trào. Tôi chưa muốn xa Hà Giang.

IMG_1158 - Copy by Annie Le, trên Flickr

Chưa muốn xa những cây hoa gạo nở đỏ ven con đường uốn lượn.

IMG_1170 - Copy by Annie Le, trên Flickr

Tôi ngồi lại bên dòng sông Miện, níu kéo cuộc hành trinh đang đi vào chặng cuối. Lần đầu tiên đến đây, con sông xanh biếc này đã trở thành bạn đồng hành của tôi trong suốt một chặng đường dài. Ngồi giữa thung lũng Cán Tỷ, chào hỏi người bạn cũ, tôi hình dung ra khung cảnh đã được một người miêu tả cho: Đó là một đêm trăng sáng, cả con đường sáng lên dưới ánh trăng, dòng sông cũng khoác một lớp áo bạc, nằm ngửa ra giữa đường mà ngắm trăng, mà nghe gió thổi qua từng nương ngô xào xạc. Bạn, tôi sẽ trở lại thăm bạn, vào một đêm rằm, nhé!

IMG_1178 - Copy by Annie Le, trên Flickr

Trời ngả dần về chiều, tôi lại tiếp tục hành trình về Quản Bạ, nắng đã chiếu xiên trên những con đèo rập rờn lau trắng

IMG_1184 - Copy by Annie Le, trên Flickr

Tôi dừng lại ở Cổng Trời, quyến luyến chia tay thị trấn Tam Sơn

IMG_1201 - Copy by Annie Le, trên Flickr

Hành trình Hà Giang lần hai của tôi kết thúc như vậy, vẫn đẹp, vẫn bình an. Thỉnh thoảng, tôi vẫn thấy người này người kia chia sẻ những chuyến hành trình đầy kịch tính, nào là ngã, nào là hỏng xe, lạc đường, gặp trắc trở đủ đường,, nhưng vẫn trở về bình an. Riêng tôi, tôi chỉ mong, hành trình của mình cứ bình bình như thế, không cao trào, không yếu tố bất ngờ. Chỉ đơn giản, một ngày, di chuyển từ nơi này đến nơi kia, nghỉ trưa dọc đường và ngủ đêm ở một nơi ấm.

IMG_1229 by Annie Le, trên Flickr

Tối nay, tôi sẽ ngủ trong một ngôi nhà gỗ ở thành phố Hà Giang. Sáng mai, sẽ di chuyển sang Lào Cai, bắt đầu một chuyến đi dài mới. Không biết, có ai muốn xem mây bay không nhỉ? :)
 
Last edited:
Xa xa mây phủ giăng đầy
Thật là thanh thản, khi nhìn mây bay


attachment.php
 
Last edited:
Ảnh thớt chụp rất đẹp, dành nhiều tình cảm cho con người và mảnh đất này. Chúc mừng chuyến đi thành công và mở rộng tầm mắt:)
 
Lòng tôi nặng trĩu trong suốt chặng đường còn lại, nhưng có biết làm sao bây giờ? Càng về gần Mậu Duệ, cảm giác nhớ nhung, tiếc nuối càng dâng trào. Tôi chưa muốn xa Hà Giang.

IMG_1158 - Copy by Annie Le, trên Flickr

Chưa muốn xa những cây hoa gạo nở đỏ ven con đường uốn lượn.

IMG_1170 - Copy by Annie Le, trên Flickr

Tôi ngồi lại bên dòng sông Miện, níu kéo cuộc hành trinh đang đi vào chặng cuối. Lần đầu tiên đến đây, con sông xanh biếc này đã trở thành bạn đồng hành của tôi trong suốt một chặng đường dài. Ngồi giữa thung lũng Cán Tỷ, chào hỏi người bạn cũ, tôi hình dung ra khung cảnh đã được một người miêu tả cho: Đó là một đêm trăng sáng, cả con đường sáng lên dưới ánh trăng, dòng sông cũng khoác một lớp áo bạc, nằm ngửa ra giữa đường mà ngắm trăng, mà nghe gió thổi qua từng nương ngô xào xạc. Bạn, tôi sẽ trở lại thăm bạn, vào một đêm rằm, nhé!

IMG_1178 - Copy by Annie Le, trên Flickr

Trời ngả dần về chiều, tôi lại tiếp tục hành trình về Quản Bạ, nắng đã chiếu xiên trên những con đèo rập rờn lau trắng

IMG_1184 - Copy by Annie Le, trên Flickr

Tôi dừng lại ở Cổng Trời, quyến luyến chia tay thị trấn Tam Sơn

IMG_1201 - Copy by Annie Le, trên Flickr

Hành trình Hà Giang lần hai của tôi kết thúc như vậy, vẫn đẹp, vẫn bình an. Thỉnh thoảng, tôi vẫn thấy người này người kia chia sẻ những chuyến hành trình đầy kịch tính, nào là ngã, nào là hỏng xe, lạc đường, gặp trắc trở đủ đường,, nhưng vẫn trở về bình an. Riêng tôi, tôi chỉ mong, hành trình của mình cứ bình bình như thế, không cao trào, không yếu tố bất ngờ. Chỉ đơn giản, một ngày, di chuyển từ nơi này đến nơi kia, nghỉ trưa dọc đường và ngủ đêm ở một nơi ấm.

IMG_1229 by Annie Le, trên Flickr

Tối nay, tôi sẽ ngủ trong một ngôi nhà gỗ ở thành phố Hà Giang. Sáng mai, sẽ di chuyển sang Lào Cai, bắt đầu một chuyến đi dài mới. Không biết, có ai muốn xem mây bay không nhỉ? :)

Bạn có một cái nhìn thật sâu lắng và một tâm hồn rất khoáng đạt .
Cầu chúc bạn luôn khỏe và vui để tiếp tục rong chơi khi có dịp .
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,670
Bài viết
1,171,091
Members
192,337
Latest member
inhopcartong
Back
Top