What's new

Từ Vạn Giã: gió biển, mưa dầm lên Đạ Sar

Về đã hơn tuần, việc nhà thu xếp tạm ổn, con xế cũng đã 'thanh toán' được vài phần hỏng hoc`, chỉ còn chờ thợ dứt điểm được cái đồng hồ công tơ mét nữa là ok (do đồng hồ kilomet hư, nhảy gãy kim). Vậy thì bây giờ mình sẽ tính đến việc 'kể chuyện ngày xưa' về một chuyến đi kỳ lạ, chả theo lịch trình chỉnh chu nào cả...

Địa danh đã qua trong chuyến đi: Vạn Giã - Tu Bông - Đầm Môn - Sơn Đừng - đèo Cổ Mã - hòn Dom - Đại Lãnh - đèo Cả - Vũng Rô - bãi Môn - Mũi Nậy - Ninh Thọ - Ninh Diêm - Ninh Phước - Ninh Vân - đèo Rọ Tượng - Vĩnh Lương - Nha Trang - Hòn Bà - bãi Dài - đèo Cù Hin - Khánh Vĩnh - đèo Hòn Giao - K'Long K'Lanh - Đà Lạt - Liên Nghĩa - Di Linh - Bảo Lộc - ĐạM'ri - Đoàn Kết - Tà Pứa - Mêpu - Võ Xu - Đức Tài - Giaray - Long Khánh - Dầu Giây...

DSCN2588.jpg


Thật ra, chuyến này bọn mình đã dự tính từ hồi mới chân ướt chân ráo về trong lần đi 'Liên Nghĩa - Nam Ban đến bãi hoang Hòn Hồng'. Về là tính liền, tính rồi dây dưa mãi - không phải do tiền, cũng chả phải do việc mà chỉ do tại... ông Trời cứ cho mưa mãi. Vậy là túi treo xe, hành lý đã sẳn sàng nhưng tha hồ ám bụi, thậm chí đồ đạc lủ khủ còn muốn mọc đầy mộc nhĩ lên kia, he he...

23h36, xe Quang Hạnh dừng lại cho khách nghỉ chân tại Phan Thiết:

DSCN2362.jpg


Đến tận những ngày tốt trời sau cơn bão số 7 thì bọn mình... bay đột biến! Gọi là 'đột biến' vì đặt vé qua điện thoại buổi sáng thì 16h10 chiều chạy ra bến xe Miền Đông. Xe khởi hành 18h30 (thật tế là trễ hơn 15 phút) nhưng phải ra sớm vì ngại kẹt xe tại Hàng Xanh, phần khác cũng do nhà xe cần mình đến trước để đưa chiếc Win100 vô hầm trước, dành chỗ cho hàng hóa theo sau.

35k một dĩa mỳ xào hải sản - các nơi nghỉ mà nhà xe thường ghé vào không có nơi nào rẻ cả. Được cái mực nang và tôm nơi này khá chất lượng, nhiều. Buộc phải ăn đêm do buổi ăn chiều quá sớm vì trước khi ra bến xe - vậy nên đêm đói lòng:

DSCN2360.jpg


Vé xe Quang Hạnh TP HCM - Vạn Giã là 200k/người, cước chiếc xe bằng giá xe tay ga: 300k - hơi chát nhưng đành phải chịu, con ngựa sắt già này mà không có kèm theo thì thôi ở nhà sướng hơn.
Vừa đi vừa nghe nhà xe hối thúc, đến cổng bến xe thì thở phào: mới 17h. Vào quầy mua vé, vào cổng mua vé bốc vác xe (20k), đến lúc gặp nhà xe thì anh tài xế nói "anh cứ mua vé 6k của xe chở hàng vô là được rồi, mua vé bốc vác phải kêu tụi nó, lại... phí tiền''. He he, phí thật: nhân viên BXMĐ đến - rút sạch xăng (dù xe mình chỉ còn nửa lít), tháo bánh trước, tháo luôn ốc dàn nhún sau...

Nhà xe dừng tại điểm cuối ngay trước bến xe Vạn Giã, khách trên xe bấy giờ chỉ còn chục ngoe vì đã xuống dần trước đó. Tài và lơ lôi ẻm Win của mình xuống rồi ráp lại những phần đã tháo - dĩ nhiên là không thiếu 'trái khế'. Chào tạm biệt xong, mình ra quốc lộ gần đó đổ xăng đầy bình rồi trở vào Lê Hồng Phong, rẽ đường Nguyễn Huệ tìm nơi điểm tâm sáng.
Ảnh là xe bò trên đường Nguyễn Huệ - Vạn Giã:


DSCN2366.jpg


Bố khỉ, liệu pa có cần tháo luôn cái ghi đông ra nữa không (kiếng trước sau mình đã tháo hết rồi)? Không à, vậy thì đưa vào hầm. Nhưng nói trước, anh mà làm mất cái 'trái khế' của công tờ mét xe là tui 'đào mồ rủa xả', không hề buông tha đâu đấy nhé, chỉ vì cái 'trái khế' này khó tìm mua hàng zin...
Lần sau sẽ mua vé 6k: lơ và tài xế sẽ lo chuyện bốc xế vào hầm. Trong thật tế thì họ (nhà xe) cũng không thích bọn nhân viên bến xe rớ mó vào chuyện của họ - một kinh nghiệm nhỏ cho sau này.

Cơm tấm 15k/dĩa, cà phê 5k. Hàng ven đường bán cho người trong xóm nên giá bèo, cũng ngon - ngon với hai kẻ phượt xa...:

DSCN2364.jpg


Trễ 15 phút do chờ khách... rồi thì chiếc xe giường nằm Quang Hạnh từ từ chạy ra khỏi bến, theo QL13 qua cầu Bình Triệu rồi thẳng tiến đi QL1A. Trời tối sẫm và... mưa! Mưa Sàigòn Biên Hòa gì đó cũng không ngại do đích mình đến tận ngoài kia, xa lắm.
Thông thả rồi mới ngắm nghía chiếc xe: may mắn là bọn mình chọn đúng chiếc xe rất mới, chạy êm, máy lạnh vũ bão... và phía sau cùng còn có toilet: sạch bong và bóng lộn, tha hồ nốc chai giải khát sướng cả miệng mồm!

No lòng rồi thì lên đường: bọn mình vẫn theo đường Nguyễn Huệ để chạy thẳng đi Tu Bông. Đúng lúc này, chiếc xe bắt đầu phát ra tiếng rít kỳ lạ... Gì vậy cà?
Tiếng động phát ra ngay đồng hồ công tơ mét, cái tiếng rít thật khó chịu!


IMG_7103.jpg


Mình ghé tạm vào chỗ sửa xe đối diện chú bò kéo xe này, lòng nghĩ nhà xe có sai lầm gì trong trong việc lắp lại bánh trước?
Anh thợ tháo bánh trước, xem cáp và trái khế - tất cả đều ổn nên lắp lại. Mình kêu anh chạy thử một vòng: lúc này thì ẻm Win không kêu nữa - anh cho là chiếc đồng hồ trục trặc, sau này về nên thay. Vậy là tán phét một hồi, trả anh 5k rồi bọn này lại đi.


IMG_7106.jpg


Bài đã post trong Phuot:

Từ Vạn Giã: gió biển, mưa dầm lên Đạ Sar
Liên Nghĩa - Nam Ban đến bãi hoang hòn Hồng
Đi Mũi Né bằng đường... đèo!
800 cây số từ Đông sang Tây
Đầu năm chơi làng an dưỡng Ba Thương (Củ Chi)
Vượt hai đảo về Long Hải
"Phượt vặt" sửa travel guide books
Madagui - Đạ Tẻh: hành trình tìm thác và đèo...
Phượt từ Sàigòn đi Lagi - Bàu Thêu - Phan Thiết - Phan Rang
Bò lech xứ Tuy Hòa
Dọc đường gió bụi: Cà Ná về Sài Gòn theo đường ven biển.
Sáu ngày đêm dzọc nát Bình Tiên, Bình Lập
 
Last edited:
Cũng còn tùy anh ạ, bài rõ với nhiều thông tin liên quan thì gõ mỏi tay, up ảnh mệt nghỉ nhưng cũng khó tránh chuyện người đọc cho rằng thèng cha Diengiadung này dài dòng, lê thê (He he).
Mừng chuyến đi của anh thành công nhé.

Người đọc nào thì mình không biết chứ tôi thì ngâm cứu bài vở của anh trước khi đi là vững dạ. Dài dòng rất hữu ích, lê thê rất chi li thế thì tốt quá rồi còn gì. Anh cứ dài dòng lê thê đi tôi sẵn sàng bên anh hà hà !
 
Last edited by a moderator:
tấm này minh họa rỏ nhất dòng chảy xa bờ nè ...

Có vẻ như Bienlao là tay bơi khá cừ nha, chả bù với bọn này cứ mãi bò lết ven bờ nên cũng hổng sợ 'dòng chảy xa bờ', cái sợ là sợ sứa nhưng mùa này không có.

Mình tiếp đây.
 
Rồi bọn ni cũng phải rời nơi này trở về. Ánh mặt trời đổ nghiêng sắp khuất sau các triền núi cao mờ ảo như sương mù:

IMG_7520.jpg


Lại nói về nơi mình sắp ghé:
Vũng Rô nằm tiếp giáp với biển Đại Lãnh thuộc vịnh Vân Phong, tỉnh Khánh Hòa. Vịnh Vũng Rô có diện tích 16,4 km² mặt nước, được 3 dãy núi cao che chắn là Đèo Cả, Đá Bia và Hòn Bà từ 3 phía Bắc, Đông và Tây. Phía Nam vịnh là đảo Hòn Nưa cao 105 m như 1 pháo đảo canh gác. Vũng Rô cũng là cảng biển rộng 1.640 ha mặt nước, độ sâu có thể tiếp nhận tàu trọng tải trên 5.000 tấn.

Đường vắng lặng, hiếm hoi lắm mới thấy một chiếc xe gắn máy chạy theo chiều ngược lại, sắp tối rồi đây:

IMG_7528.jpg


Vũng Rô có 12 bãi nhỏ : Bãi Lách, Bãi Mù U, Bãi Ngà, Bãi Chùa, Bãi Chân Trâu, Bãi Hồ, Bãi Hàng, Bãi Nhỏ, Bãi Chính, Bãi Bàng, Bãi Lau, Bãi Nhãn với cảnh đẹp tuyệt vời làm mê đắm lòng người, thích hợp cho những buổi dã ngoại trên biển.
Đây cũng là một vùng nước xanh trong chứa đựng trong lòng mình đầy ắp các loại hải sản phong phú đa dạng, Vũng Rô là một địa điểm đầy thú vị cho những buổi lênh đênh trên biển câu cá, vớt sứa, thưởng thức các loại hải sản tươi sống thơm ngon giữa một vùng biển trời lồng lộng gió.

Núi và rừng cấm đèo Cả vẫn còn một màu xanh chập chùng:

IMG_7531.jpg


Đặc biệt, Vũng Rô là một trong những bến quan trọng của Đường Hồ Chí Minh trên biển, tiếp nhận hàng trăm tấn vũ khí do những con Tàu Không Số vận chuyển từ miền Bắc chi viện cho chiến trường miền Nam trong những năm kháng chiến chống Mỹ.

Khúc đầu của vịnh Vũng Rô tại phía Bắc - núi phia ngoài vịnh biển kéo dài ra điểm cuối cùng là Mũi La: chốn còn hoàn toàn hoang vu:

IMG_7532.jpg


Chỉ trong một thời gian ngắn, từ tháng 11 năm 1964 đến tháng 02 năm 1965, bến Vũng Rô đã đón bốn chuyến Tàu Không Số. Riêng chuyến tàu thứ tư cập bến đêm 15/02/1965, sáng hôm sau bị địch phát hiện.
Để đảm bảo bí mật và an toàn cho Đường Hồ Chí Minh trên biển, ta đã phải phá huỷ con Tàu Không Số cho chìm xuống biển tại Bãi Chùa...

IMG_7534.jpg
 
Lượt thuật về chuyến tàu định mênh: Ngày 1/2/1965 tàu 143 của thuyền trưởng Lê Văn Thêm chở 63 tấn vũ khí cùng 17 người từ Hải Phòng vào khu V. Mặc dù tàu đã được ngụy trang như một tàu khai thác hải sản, nhưng vẫn liên tục có máy bay địch bám theo, thậm chí sà xuống rất thấp, rồi tàu chiến địch dàn hàng kèm tàu của ta. Do đi lạc, nên mãi gần sáng 16/2/1965, tàu mới vào được Vũng Rô.

Ánh dương cuối ngày, cũng chả đủ sức tạo ra nắng chiều:

IMG_7538.jpg


Gần 4h toàn bộ hàng mới bốc hết, tàu quay ra thì tời neo bị hỏng. Chữa xong thì trời đã sáng rõ, nên tàu 143 đành ở lại bến. Địa hình Vũng Rô ba bề bốn bên vách đá dựng đứng, chỉ có cây mọc xòe ra sát mép nước, mà tàu của ta quá to nên không nép sát được vào chân núi, nên các thủy thủ và du kích vội vã chặt cây phủ lên tàu để ngụy trang. Nhưng con tàu vẫn cứ lù lù như một khối đá nhỏ chìa ra biển, trong khi cách đó không xa là đồn địch.

Rồi bọn mình rẽ trái vào khu Di tích lịch sử quốc gia Vũng Rô, nơi có tượng đài tưởng niệm các chiến sĩ Tàu Không số - Ðường Hồ Chí Minh trên biển.
Tượng đài được xây dựng cách điệu hình mũi chiếc tàu đang rẽ sóng, phía trên thể hiện cụm lửa bùng cháy tựa lòng dũng cảm của những chiến sĩ đã hy sinh.


DSCN2445.jpg


Sáng 16/2/1965, một chiếc máy bay tải thương của địch từ Qui Nhơn về Nha Trang qua Đèo Cả, bất ngờ viên phi công nhìn thấy “một mỏm đá lạ nhô ra trên vách núi phía Tây Vũng Rô”, mà trước đó hắn chưa từng thấy. Ngay lập tức, viên phi công báo cáo về Bộ chỉ huy Quân đoàn 2 đóng ở Nha Trang.

Nhà trưng bày hiện vật. Phía ngoài là những dãy ghế đá được tặng, rất nhiều trong số đó mang dòng chữ: "Đài truyền hình TP HCM". Đây là quà tặng từ thành phố sau chương trình 50 năm huyền thoại đường Hồ Chí Minh trên biển:

IMG_7548.jpg


Chỉ một tiếng sau, một máy bay trinh sát được điều đến Vũng Rô, do thám và chụp ảnh. Những bức ảnh được đem so sánh với những tấm ảnh chụp trước đó, đã chỉ ra đúng là có “một mỏm đá lạ nhô ra trên vách núi phía Tây Vũng Rô” mới xuất hiện. Ít phút sau, mấy chiếc máy bay các loại của địch bay tới, thả pháo mù, rồi bom xăng xuống “mỏm đá lạ”. Lá ngụy trang cháy hết, làm lộ ra con tàu nằm chình ình trên biển.

Từ lan can nhìn ra thấy nơi còn xác con tàu chìm. Có lối đi ra tận nơi ấy nếu bạn muốn xem rõ hơn:

DSCN2447.jpg


Chỉ một tiếng sau, một máy bay trinh sát được điều đến Vũng Rô, do thám và chụp ảnh. Những bức ảnh được đem so sánh với những tấm ảnh chụp trước đó, đã chỉ ra đúng là có “một mỏm đá lạ nhô ra trên vách núi phía Tây Vũng Rô” mới xuất hiện. Ít phút sau, mấy chiếc máy bay các loại của địch bay tới, thả pháo mù, rồi bom xăng xuống “mỏm đá lạ”. Lá ngụy trang cháy hết, làm lộ ra con tàu nằm chình ình trên biển.

Vịnh Vũng Rô êm đềm trong ánh nắng chiều:

DSCN2448.jpg


Phát hiện được chính xác mục tiêu, địch lập tức huy động cả máy bay, tàu chiến và pháo binh, bộ binh tập trung tấn công Vũng Rô, bắt đầu cuộc chiến không cân sức. Lực lượng của ta gồm thủy thủ trên tàu, bộ binh và dân quân du kích kiên cường đánh trả, nhằm bảo vệ đến cùng số vũ khí đã được đưa vào từ miền Bắc. Đồng thời, du kích được lệnh nhanh chóng vận chuyển vũ khí ra khỏi Vũng Rô, về kho chính ở hang Vàng....
 
Địch có ý đồ bắt sống tàu 143 và chiếm vũ khí ta cất giấu, nên chỉ thả bom quanh tàu chứ không tiêu diệt. Biết rõ ý đồ của địch, ông Sáu Suyền ra lệnh hủy tàu, quyết không để một khẩu súng từ miền Bắc lọt vào tay địch.
Nhưng việc hủy tàu cũng không đơn giản, khi lúc này, do sức ép của bom, đạn, tàu đã bị nghiêng, các cửa đều đóng chặt, không thể vào được các khoang. Phương án ốp bộc phá ngoài tàu để phá hủy tàu được đưa ra và giao nhiệm vụ cho ông Nguyễn Ngọc Cảnh và Dương Kính, dù ông Cảnh mới chỉ học đánh bộc phá loại 20kg, chứ chưa đánh loại 100kg bao giờ, trong khi ông Sáu Suyền quyết định đưa một tấn thuốc nổ xuống tàu để hủy. Lúc này, lại thêm khó khăn là không có dây cháy chậm và kíp nổ.

Tại đây cũng có bãi đậu xe khá rộng, không thu phí:

IMG_7554.jpg


Trong khi quân ta vẫn kiên cường chiến đấu đánh bật địch ra biển, thì một bộ phận vận chuyển thuốc nổ xuống tàu, còn một số khác đi lấy dây cháy chậm và kíp nổ. Do ta thiếu kinh nghiệm, nên phải 2 đêm cho bộc phá nổ, con tàu mới chìm hẳn sau một tiếng nổ rung chuyển Vũng Rô, kèm ánh lửa sáng rực cùng một cột nước bốc cao. Dưới sức ép của cả ngàn cân thuốc nổ, những mảnh vỡ của con tàu văng khắp nơi, lên cả đỉnh núi…

Bọn mình lại nổ máy, lên xe chạy theo đường về làng chài Bãi Ngà. Chưa 5h chiều nhưng vùng biển sáng nhanh thì cũng mau tối lắm, không biết còn kịp lên đỉnh núi đèo Cả hay không...

IMG_7555.jpg


Từ đây, con đường vận chuyển chiến lược trên biển vốn được xây dựng kỳ công và bí mật, đã bị lộ nhưng sự kiện Vũng Rô đã gây cho kẻ địch một sự kinh hoàng mà sau này, Đại tá hải quân Mỹ R.Sorhesdley đã viết: “Vụ Vũng Rô khẳng định điều đã ngờ trong một thời gian dài nhưng chưa có bằng chứng.

'Nửa kia' mát tay: máy còi nhưng vẫn chụp được nhiều ảnh đẹp...:

IMG_7556.jpg


Hết đường Phước Tân - Bãi Ngà thì gặp ngã 3 đèo Cả, bọn mình rẽ trái rồi từ từ chạy, cốt ý tìm nhánh rẽ lên đỉnh núi: trên đó có đài radar cùng ít mộ hoang:

IMG_7557.jpg


Đây rồi: phía trái dốc lên đỉnh núi đèo Cả là bảng cổ động giữ rừng của kiểm lâm, mé phải là cái bảng rỉ sét - nhìn hoài mới đọc được dòng chữ "Khu vực cấm vào".
Bảng cấm cũ mèm, khách nhìn muốn 'lòi tròng' mới có thể đọc được. Vậy nên khách cũng có quyền nghĩ: xưa cấm, nay không - vì vậy người ta không thèm sửa:


IMG_7570.jpg


Số lượng vũ khí lớn bị phát hiện đã chỉ ra, nhiều lô hàng lớn hơn đã được chở đến bằng tàu trước đó. Sự xuất hiện đồng thời các loại vũ khí mới cỡ 7,62mm của địch ở những vùng ven biển khác nói lên một điều chắc chắn là, địch còn sử dụng các vị trí khác nữa để nhận hàng chuyển bằng đường biển” (trích CAND).

Vận chuyển và tiếp nhận vũ khí tại Vũng Rô 1964 - 1965 là sự kiện lịch sử hào hùng, thể hiện tinh thần mưu trí, dũng cảm của quân và dân ta.Vũng Rô được Bộ Văn hóa Thông tin công nhận là Di tích lịch sử Quốc gia ngày 18/6/1997.
 
Xem lại thấy tiếc quá, đến đây rồi, không biết nếu ngoại giao tí, họ có cho mình đem 2B qua, chạy tận Mũi Điện không ta?
Như em thấy, vài chỗ, măc dù là cấm, tuy nhiên, dân địa phương vẫn có cách cho xe qua cổng dể dàng.
Nếu anh đi Côn Sơn - Kiếp Bạc rồi, anh sẽ biết là có bảng cấm oto vào rất rõ, tuy nhiên, mình làm biếng đi bộ vào, chỉ cần theo dân địa phương hướng dẫn, bác tài đến uống nước quán của họ, họ sẽ mở cổng cho mình qua đàng hoàng :)
Chùa Hương cũng vậy, dân địa phương đủ chiêu hết, em nghĩ họ mua đường hết rồi, có thể ở đây ế quá, dịch vụ không phát triển được cho nên họ làm theo nguyên tắc đó :D

Cầu có cây ngáng ngang, có khóa - tránh cho các xe chạy thẳng vào. Phía dốc trên vừa là đường (chắc dành cho nhân viên hải đăng), còn hai mép bên là bậc thang bộ hành:

IMG_7447.jpg
 
Last edited by a moderator:
Phải công nhận, ngồi xem lại mấy tấm anh chụp bãi biển đã thiệt.

DSCN2435.jpg

DSCN2440.jpg

DSCN2438.jpg

IMG_7513.jpg

IMG_7515.jpg


... (hết cho copy rồi :D ) bị giới hạn hình

Chỉ có tấm này, sao nước đen thui vậy ta?
000021_1.jpg
 
Last edited by a moderator:
a, vậy là anh đi/về trên cùng 1 đường à? Sao không làm 1 mạch thẳng ra cầu Đà Nông, đi ven biển, ra QL1 về luôn?
Không biết tình hình đoạn ven biển ra nữa có ok?


Rồi bọn ni cũng phải rời nơi này trở về. Ánh mặt trời đổ nghiêng sắp khuất sau các triền núi cao mờ ảo như sương mù:

Tại đây cũng có bãi đậu xe khá rộng, không thu phí:

IMG_7554.jpg

Cái nào mà free là em ghi chú à :D.
 
Last edited by a moderator:
Từ sáng đến giờ forum Phuot nhà ta chập chờn nên không thể post, sorry.

xem lại thấy tiếc quá, đến đây rồi, không biết nếu ngoại giao tí, họ có cho mình đem 2B qua, chạy tận mũi điện không ta?
như em thấy, vài chổ,măc dù là cấm, tuy nhiên, dân địa phương vẫn có cách cho xe qua cổng dể dàng
Nếu anh đi côn sơn kiếp bạc rồi, anh sẽ biết là có bảng cấm oto vào rất rõ, tuy nhiên, mình làm biếng đi bộ vào, chỉ cần theo dân địa phương hướng dẫn,bác tài đến uống nước quán của họ, họ sẽ mở cổng cho mình qua đàng hoàng :)
Chùa Hương cũng vậy, dân địa phương đủ chiêu hết, em nghĩ họ mua đường hết rồi, có thể ở đây ế quá, dịch vụ không phát triển được cho nên họ làm theo nguyên tắc đó :D

'Ngoại giao' thì buộc phải lên đỉnh, 'làm hư', và lại trở xuống để chạy xe lên, xem ra không khả thi. Mà mình thấy cái dốc này rất gắt ở đoạn đầu, hai bên lại là bậc thang nên có chuyện gì (ví dụ như tắt máy...) thì có thể chống hụt chân, té nặng - xem ra dễ 'bay hàng tiền đạo' nếu không quen thuộc.
À, đường chỉ lên đến Hải đăng, còn ra Mũi Điện thì phải theo lối mòn và phải leo trèo.

chỉ có tấm này, sao nước đen thui vậy ta?

Ảnh có dòng nước đen mà bạn đưa lên, mình cho rằng đây là dòng nước từ trên núi trong mùa mưa. Nước theo vách đá chảy xuống, thông qua ống vắt ngầm ngang đường rồi đổ vào bãi cát. Do triều thấp và lượng nước không nhiều nên cũng không thể trổ thẳng ra biển mà chỉ thấm xuống cát. Lá cây, mùn đất... đọng lại nên tạo thành vệt đen.
Vậy nhưng chỉ chờ triều lớn là mọi thứ đều bị cuốn trôi ra biển thôi.

Miệt Nam thành phố Tuy Hòa cũng từng có lần đi rồi, còn trong chuyến này: do chiều xuống nhanh nên mình buộc phải trở về bằng con đường ngắn nhất. Vậy nhưng về đến Đại Lãnh cũng đã sập tối.

Phần cuối cùng thì xin thêm chú thích do nhà phượt chúng ta: Thật ra, dân phượt mình không phải sợ 'chi' hay thích 'free'. Tuy nhiên: 'chi' phải xác đáng, vé cho người du lịch cũng phải chính đáng chứ không nên như nhiều nơi cứ muốn 'vắt sữa bê'.

Bài của bác diengiadung hay quá.Bác cho em xin cái bản đồ tổng chuyến đi của bác được ko???

Bản đồ phải tạo từ Googlemap, mình sẽ đưa lên sau vậy.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,296
Bài viết
1,174,951
Members
192,025
Latest member
369
Back
Top