What's new

Từ Vạn Giã: gió biển, mưa dầm lên Đạ Sar

Về đã hơn tuần, việc nhà thu xếp tạm ổn, con xế cũng đã 'thanh toán' được vài phần hỏng hoc`, chỉ còn chờ thợ dứt điểm được cái đồng hồ công tơ mét nữa là ok (do đồng hồ kilomet hư, nhảy gãy kim). Vậy thì bây giờ mình sẽ tính đến việc 'kể chuyện ngày xưa' về một chuyến đi kỳ lạ, chả theo lịch trình chỉnh chu nào cả...

Địa danh đã qua trong chuyến đi: Vạn Giã - Tu Bông - Đầm Môn - Sơn Đừng - đèo Cổ Mã - hòn Dom - Đại Lãnh - đèo Cả - Vũng Rô - bãi Môn - Mũi Nậy - Ninh Thọ - Ninh Diêm - Ninh Phước - Ninh Vân - đèo Rọ Tượng - Vĩnh Lương - Nha Trang - Hòn Bà - bãi Dài - đèo Cù Hin - Khánh Vĩnh - đèo Hòn Giao - K'Long K'Lanh - Đà Lạt - Liên Nghĩa - Di Linh - Bảo Lộc - ĐạM'ri - Đoàn Kết - Tà Pứa - Mêpu - Võ Xu - Đức Tài - Giaray - Long Khánh - Dầu Giây...

DSCN2588.jpg


Thật ra, chuyến này bọn mình đã dự tính từ hồi mới chân ướt chân ráo về trong lần đi 'Liên Nghĩa - Nam Ban đến bãi hoang Hòn Hồng'. Về là tính liền, tính rồi dây dưa mãi - không phải do tiền, cũng chả phải do việc mà chỉ do tại... ông Trời cứ cho mưa mãi. Vậy là túi treo xe, hành lý đã sẳn sàng nhưng tha hồ ám bụi, thậm chí đồ đạc lủ khủ còn muốn mọc đầy mộc nhĩ lên kia, he he...

23h36, xe Quang Hạnh dừng lại cho khách nghỉ chân tại Phan Thiết:

DSCN2362.jpg


Đến tận những ngày tốt trời sau cơn bão số 7 thì bọn mình... bay đột biến! Gọi là 'đột biến' vì đặt vé qua điện thoại buổi sáng thì 16h10 chiều chạy ra bến xe Miền Đông. Xe khởi hành 18h30 (thật tế là trễ hơn 15 phút) nhưng phải ra sớm vì ngại kẹt xe tại Hàng Xanh, phần khác cũng do nhà xe cần mình đến trước để đưa chiếc Win100 vô hầm trước, dành chỗ cho hàng hóa theo sau.

35k một dĩa mỳ xào hải sản - các nơi nghỉ mà nhà xe thường ghé vào không có nơi nào rẻ cả. Được cái mực nang và tôm nơi này khá chất lượng, nhiều. Buộc phải ăn đêm do buổi ăn chiều quá sớm vì trước khi ra bến xe - vậy nên đêm đói lòng:

DSCN2360.jpg


Vé xe Quang Hạnh TP HCM - Vạn Giã là 200k/người, cước chiếc xe bằng giá xe tay ga: 300k - hơi chát nhưng đành phải chịu, con ngựa sắt già này mà không có kèm theo thì thôi ở nhà sướng hơn.
Vừa đi vừa nghe nhà xe hối thúc, đến cổng bến xe thì thở phào: mới 17h. Vào quầy mua vé, vào cổng mua vé bốc vác xe (20k), đến lúc gặp nhà xe thì anh tài xế nói "anh cứ mua vé 6k của xe chở hàng vô là được rồi, mua vé bốc vác phải kêu tụi nó, lại... phí tiền''. He he, phí thật: nhân viên BXMĐ đến - rút sạch xăng (dù xe mình chỉ còn nửa lít), tháo bánh trước, tháo luôn ốc dàn nhún sau...

Nhà xe dừng tại điểm cuối ngay trước bến xe Vạn Giã, khách trên xe bấy giờ chỉ còn chục ngoe vì đã xuống dần trước đó. Tài và lơ lôi ẻm Win của mình xuống rồi ráp lại những phần đã tháo - dĩ nhiên là không thiếu 'trái khế'. Chào tạm biệt xong, mình ra quốc lộ gần đó đổ xăng đầy bình rồi trở vào Lê Hồng Phong, rẽ đường Nguyễn Huệ tìm nơi điểm tâm sáng.
Ảnh là xe bò trên đường Nguyễn Huệ - Vạn Giã:


DSCN2366.jpg


Bố khỉ, liệu pa có cần tháo luôn cái ghi đông ra nữa không (kiếng trước sau mình đã tháo hết rồi)? Không à, vậy thì đưa vào hầm. Nhưng nói trước, anh mà làm mất cái 'trái khế' của công tờ mét xe là tui 'đào mồ rủa xả', không hề buông tha đâu đấy nhé, chỉ vì cái 'trái khế' này khó tìm mua hàng zin...
Lần sau sẽ mua vé 6k: lơ và tài xế sẽ lo chuyện bốc xế vào hầm. Trong thật tế thì họ (nhà xe) cũng không thích bọn nhân viên bến xe rớ mó vào chuyện của họ - một kinh nghiệm nhỏ cho sau này.

Cơm tấm 15k/dĩa, cà phê 5k. Hàng ven đường bán cho người trong xóm nên giá bèo, cũng ngon - ngon với hai kẻ phượt xa...:

DSCN2364.jpg


Trễ 15 phút do chờ khách... rồi thì chiếc xe giường nằm Quang Hạnh từ từ chạy ra khỏi bến, theo QL13 qua cầu Bình Triệu rồi thẳng tiến đi QL1A. Trời tối sẫm và... mưa! Mưa Sàigòn Biên Hòa gì đó cũng không ngại do đích mình đến tận ngoài kia, xa lắm.
Thông thả rồi mới ngắm nghía chiếc xe: may mắn là bọn mình chọn đúng chiếc xe rất mới, chạy êm, máy lạnh vũ bão... và phía sau cùng còn có toilet: sạch bong và bóng lộn, tha hồ nốc chai giải khát sướng cả miệng mồm!

No lòng rồi thì lên đường: bọn mình vẫn theo đường Nguyễn Huệ để chạy thẳng đi Tu Bông. Đúng lúc này, chiếc xe bắt đầu phát ra tiếng rít kỳ lạ... Gì vậy cà?
Tiếng động phát ra ngay đồng hồ công tơ mét, cái tiếng rít thật khó chịu!


IMG_7103.jpg


Mình ghé tạm vào chỗ sửa xe đối diện chú bò kéo xe này, lòng nghĩ nhà xe có sai lầm gì trong trong việc lắp lại bánh trước?
Anh thợ tháo bánh trước, xem cáp và trái khế - tất cả đều ổn nên lắp lại. Mình kêu anh chạy thử một vòng: lúc này thì ẻm Win không kêu nữa - anh cho là chiếc đồng hồ trục trặc, sau này về nên thay. Vậy là tán phét một hồi, trả anh 5k rồi bọn này lại đi.


IMG_7106.jpg


Bài đã post trong Phuot:

Từ Vạn Giã: gió biển, mưa dầm lên Đạ Sar
Liên Nghĩa - Nam Ban đến bãi hoang hòn Hồng
Đi Mũi Né bằng đường... đèo!
800 cây số từ Đông sang Tây
Đầu năm chơi làng an dưỡng Ba Thương (Củ Chi)
Vượt hai đảo về Long Hải
"Phượt vặt" sửa travel guide books
Madagui - Đạ Tẻh: hành trình tìm thác và đèo...
Phượt từ Sàigòn đi Lagi - Bàu Thêu - Phan Thiết - Phan Rang
Bò lech xứ Tuy Hòa
Dọc đường gió bụi: Cà Ná về Sài Gòn theo đường ven biển.
Sáu ngày đêm dzọc nát Bình Tiên, Bình Lập
 
Last edited:
Vậy là mình dừng con Win sát lề, cùng nửa kia bước vào thử vài mươi thước rồi nhận định: dốc rất cao và gắt dữ đội ngay khúc cua đầu tiên. Chắc chắn là lên rồi sẽ không có cửa cho việc trở đầu ngược lại và cũng sẽ giới hạn dừng xe (trừ khi lên đến khoảng trống trên đỉnh) vì sẽ rất nguy hiểm.

Phần khác: nếu chạy lên vào giờ này, khi trở xuống sẽ tối thui không thấy đường (đèn xe Win tối lắm). Vậy nên thử thách này đành bỏ, bọn mình lui xuống - tiếc!


IMG_7568.jpg


Trở lên xe, đạp máy hướng về Đại Lãnh:

IMG_7574.jpg


Vòi nước của những chỗ rửa xe hạ nhiệt vẫn phun vung vít dòng nước Trời cho từ mạch nước ngầm trên núi. Phía xa ngoài kia là đảo Hòn Nưa mờ mờ ảo ảo trong màn sương với các đỉnh nhọn trông thật huyền bí.

IMG_7575.jpg


Ráng chiều, miền Trung mau tối lắm nhất là vùng núi - biển.

IMG_7579.jpg


Về đến nhà nghỉ trời sập tối. Tắm gội một phát bằng nước nóng rồi lạnh cho tỉnh người rồi chạy ra đầu chợ 'xử lý' buổi chiều.
Hàng cháo vịt mà bọn mình đã lưu ý ngay hồi chạy về ngay cua quẹo được nhắm làm đích đến! Quán ven đường xe lửa, cạnh luôn QL1A chỉ là quán bình dân thôi nhưng ngon và rẻ: nửa con vịt bóp gỏi (gỏi ở đây người ta để rau riêng) và 2 tô cháo chỉ 50k, ăn no óc nóc, ngon tuyệt cú mèo!

Những tia sáng cuối ngày, vậy là bọn mình đã 'tiêu xài' hết 1 ngày của chuyến đi. Chốn nào khám phá đủ thì thỏa lòng, nơi mô còn sót lại lại tiếc. Biết bao giờ mới có dịp trở lại đèo Cả lần sau?

IMG_7588.jpg


Ngồi nhấm nháp cái giò vịt, trời chuyển mưa sấm chớp ì ầm nhưng 'hậu quả' cũng chỉ vài hạt. Loáng thoáng ngay cạnh hàng là những chiếc xe lao vun vút trong đêm: vừa ăn vừa hồi hộp một tý xem ra lại... thú, miễn là những chiếc xe tải này đừng lạc tay lái ủi thẳng vào đây thì thực khách vẫn thấy mình bình an!

Xong bữa tối, tạt ngang tiệm tạp hóa mua hai gói khoai tây chiên rồi lên sân thượng nhà nghỉ nhấm nháp. Thưởng lãm cảnh đêm đèo Cả mé phải - đèo Cỗ Mã mé trái; lại được ngắm biển trước mặt và xe lửa hú còi chạy sau lưng: âu cũng là một cách giải trí thú vị trong chuyến lãng du.
 
Dậy sáng hôm sau, bắt đầu một ngày mới. Hôm này bọn mình sẽ rời Đại Lãnh về Nha Trang nhưng trước đó sẽ vào Ninh Vân: một làng chài nhỏ heo hút phía ngoài cùng bán đảo Hòn Hèo.

Cảng cá nhìn từ ban công nhà nghỉ:

DSCN2452.jpg


Vậy nhưng bọn mình không vội gì, mở cửa phòng là ra ban công phía sau nhà nghỉ đón ánh bình minh. Nơi này nhìn xuống cảng cá Đại Lãnh, nhìn thấy xe cộ chạy ngược xuôi lên đèo cả và cả đèo Cổ Mã. Dưới bến ghe nhộn nhịp người mua kẻ bán, các con tàu sau một đêm ra khơi, nay trở về bến với thành quả là nhiều loại hải sản tươi rói và được đóng vào các thùng xốp phân phối đi các nơi.

Khá nhiều nhà cổ kề cận với mái ngói rêu phong, thấp lè tè (do người ta nâng đường, nâng nền lên nhiều lần):

DSCN2455.jpg


Theo thông tin tổng hợp từ nhiều nguồn thì Đại Lãnh là một xã nằm lọt thỏm giữa một bên là đèo Cả ở phía Bắc và một bên là đèo Cổ Ngựa ở phía Nam, ba mặt là núi vây quanh, chỉ có mặt Đông trông ra biển cả mênh mông sóng nước.
Vùng đất này kề ranh giới giữa hai tỉnh Phú Yên và Khánh Hòa, cách thành phố Nha Trang khoảng 80 km và cách thị xã Tuy Hòa khoảng 30 km.

Ngoài lộ (QL1A), trẻ em bắt đầu lục tục đến trường bằng những chiếc xe đạp - to có, nhỏ có...:

DSCN2457.jpg


Nếu đi ô tô trên Quốc lộ 1A từ Bắc vào Nam, lúc vượt đèo Cả ngoằn ngoèo trên 10km rồi thì du khách sẽ thấy một bên là núi rừng trùng điệp và một bên là Vũng Rô sâu thẳm nước lặng như tờ. Khi xe đổ dốc đến gần chân đèo, du khách sẽ được chiêm ngưỡng “một vùng non xanh nước biếc như tranh họa đồ”. Đó là Đại Lãnh, một thắng cảnh đẹp tuyệt vời.

Cổng cảng cá Đại Lãnh: ngoài đây vắng nhưng trên bãi biển tấp nập người mua kẻ bán, tàu ghé bén nườm nượp:

DSCN2458.jpg


Bãi biển Đại Lãnh dài gần 4km cong cong hình lưỡi liềm với bờ cát trắng vàng thoai thoải và mịn màng được viền kín bằng những hàng dương rủ bóng thướt tha. Phong cảnh ở đây thật thơ mộng và hữu tình, khí hậu mát mẻ. Trong những tháng hè oi bức, khách bốn phương có thể về đây nghỉ ngơi, cắm trại vui chơi và nô đùa với sóng nước hoặc leo núi, ngâm mình trong làn nước suối đến mát lạnh...
 
... Bãi biển Đại Lãnh được xếp vào loại lý tưởng và đẹp nhất ở nước ta. Không phải ngẫu nhiên mà Tổ chức Du lịch thế giới (OWT) đã đánh giá Đại Lãnh là một trong những thắng cảnh đẹp nhất ở Đông Nam Á. Phong cảnh Đại Lãnh từ xưa đã được liệt vào hàng danh thắng của nước nhà.

Chùa Phước Sơn đang tu sửa, hứa hẹn sẽ là một chùa đẹp trong tương lai:

DSCN2460.jpg


Năm 1830, Đại Lãnh được vua Minh Mạng cho thợ chạm vào cửu đỉnh đặt trước sân Thế miếu ở Kinh đô Phú Xuân (Huế). Đến thời Tự Đức, Đại Lãnh được ghi vào điển thờ.
Thuở xa xưa, đường thiên lý Bắc Nam qua đây còn gập ghềnh, bốn bề hoang vắng, khu vực miền Trung này từng nổi tiếng với câu “Cọp Khánh Hòa, ma Bình Thuận”. Hơn thế nữa, bọn thảo khấu lục lâm luôn luôn rình rập những người lỡ đường. Vì vậy khách bộ hành thuở ấy, từ Phú Yên đi vào Khánh Hòa hay ngược lại đều phải chờ nhau để đi thành từng đoàn đông người và thường nghỉ chân ở bãi Đại Lãnh.

Bọn mình cuốc bộ ra ngã 3 chợ, chỉ một hai trăm mét thôi. Phương châm 'Trú gần chợ, không lo đói' là điều không thể quên trong các chuyến phượt:

DSCN2461.jpg


Chẳng bao lâu Đại Lãnh trở thành cái trạm mọc lên vài ba quán tranh nho nhỏ để khách tạm nghỉ ngơi sau khi vượt qua đoạn đường đèo vất vả, gian truân. Theo truyền khẩu dân gian, thời vua Thành Thái, có một người quê ở Thừa Thiên tên là Phạm Ngũ Giáo vào đây thấy phong cảnh hữu tình bèn lưu lại lập gia viên để vui thú cùng cỏ cây non nước. Ông ta vừa đi săn, bủa lưới kiếm sống vừa chiêu tập được một số dân xiêu tán đang tha phương cầu thực về đây lập nghiệp, dựng lên làng Đại Lãnh.

Ngõ vào chợ Đại Lãnh bị cắt ngang bởi đường xe lửa Bắc Nam. À, xã cũng có ga tàu hỏa đó nhé, nằm khúc dưới kia. Còn đây là hướng chạy lên đèo Cả:

DSCN2462.jpg


Chợ Đại Lãnh đây. Ngôi chợ nhỏ và có vẻ rất cổ xưa. Hồi đó có lẽ cao nhưng cũng theo đã 'nâng nền' nên hiện nay thấp lè tè, đi vào các cửa phải... cúi đầu: coi như phép lịch sự 'cúi chào' với ngôi chợ thuộc hàng "thưa Ông nội".
Mé tít trong kia, khu hàng hải sản rõ là một một chợ quê với mỗi chị bán hàng một mẹt để nằm dưới đất - miệng mời chào.


DSCN2467.jpg


Bánh bèo Đại Lãnh, màu xanh là hẹ phi (giống như Tuy Hòa), còn màu cam là bột tôm - giá chỉ 5k.

DSCN2464.jpg
 
Bái phục bác Diengiadung luôn ! Từ năm 1999 - 2008 mỗi tháng mình đi ngang chốn này ít nhất là 2 lần . Vậy mà không thấy được những gì bác Dũng thấy . Thôi thì từ nay cứ chờ bác đi đâu xong về post lên là em cứ thế mà đi theo hehehehehehe ...
 
Kể từ ngày Quốc lộ 1A và đường hỏa xa xuyên Việt được xây dựng và chạy ngang qua đây thì làng Đại Lãnh trở nên đông vui và trù phú. Ngày nay, Đại Lãnh trở thành một thị trấn xinh xinh hàng ngày đón tiếp biết bao lượt khách ra Bắc, vào Nam dừng chân nghỉ ngơi, ăn uống...

Ngon nhưng xong một dĩa thì ngán. mình rời chợ ra ngoài đường trước để tìm ly cà phê, uống tỉnh chạy mới ok.

DSCN2470.jpg


Còn xóm chài Đại Lãnh thì chạy dài theo bờ biển, đắm chìm dưới bóng dừa và rừng dương mát mẻ, thơ mộng và quyến rũ. Ga nhỏ Đại Lãnh nồng vị mặn của biển và gió cát. Ngoài khơi, xa xa nhấp nhô hòn Nưa - một cù lao có những vách đá dựng đứng trông như một pháo đài tiền tiêu canh giữ mặt biển suốt đêm ngày.

Mình ngồi quán cá phê bên kia QL1A, ngay đoạn nhìn qua đường vào chợ để khi nào 'nửa kia' ra ngoài sẽ nhìn thấy.
Cổng chắn hạ xuống khi xe lửa chạy ngang. Tàu hỏa chạy khá nhanh dù đã sắp đến nhà ga trên kia.
Chờ khá lâu, bà xã mới ra: tay xách nách mang: toàn là 'hàng hóa' dành cho bao tử: chuối và mực tươi rói.


DSCN2472.jpg


Về soạn hành lý rồi trả phòng, bọn mình đi. Tiện thể ghé cây xăng tọng luôn cho đầy bình.
Ảnh là bọn mình đang hướng về đèo Cỗ Mã.


IMG_7599.jpg


Đại Lãnh nổi tiếng nhờ biển. Vậy nhưng rời khu trung tâm là khu du lịch, nhà hàng và... hàng rào!
Chính vì những rào dậu lưới B40 này mà bọn mình cũng không thiết ghé ra bãi biển:


IMG_7601.jpg


Nhà hàng đây, ngoài khuôn viên nhà hàng cũng bị rào lưới. Cái bệnh 'chiếm hữu bãi biển làm của riêng' trông thật chướng mắt dù không địa phương nào cho thuê bãi biển mà chỉ cho thuê đất ven biển:

IMG_7603.jpg
 
Buổi sáng ở đây thật êm ả, tĩnh mịch. Chỉ có hàng dương thầm thì với gió và nghe sóng vỗ rì rào, chầm chậm như ru ta vào cõi mộng. Buổi trưa là lúc biển xanh đậm dưới ánh nắng chói chang. Buổi chiều, biển ngả sang màu nâu sẫm. Vào lúc hoàng hôn bao phủ, Đại Lãnh như đắm chìm vào cõi huyền mơ làm xao xuyến biết bao tâm hồn du khách.

Qua hết khúc 'chiếm đất dành biển' rồi thì đây là chốn tự do. Tuy nhiên lại có lang can sắt bảo vệ nên không thể phi xế xuống, vậy là bọn mình rời Đại Lãnh, một xứ đẹp và thơ nhưng không sờ mó đến giọt nước biển nào!

IMG_7604.jpg


Biển Đại Lãnh có nhiều hải sản, lúc nào cũng đầy đủ các món ăn tươi, từ tôm, cua, cá, mực cho đến rong câu, sò ốc... du khách tha hồ lựa chọn cho riêng mình một món ăn hợp khẩu và rẻ tiền. Những con cá mú hấp to tướng còn nóng hổi, những đĩa gỏi ốc thơm phức, những con tôm hùm to béo hấp dẫn còn bốc hơi trên vỉ nướng, những đĩa ghẹ luộc, mực xào “bắt mắt”... như mời mọc thực khách thử qua cho biết...

Vào đèo Cỗ Mã, con đèo ngắn có hình dạng như vòng omega Ω.

IMG_7606.jpg


Ngõ vào nhà hàng Cỗ Mã, có tấm biển phía trước:

IMG_7608.jpg


Hết đèo, lại theo QL1A về Vạn Giả: xong đoạn ngắn trùng lắp buộc phải lập lại, tức là từ Tu Bông đi Đại Lãnh:

IMG_7613.jpg
 
14km nữa đến Vạn Giã, ngã 3 phía trước là nhánh rẽ phải đi hồ Hoa Sơn:

IMG_7617.jpg


Hồ chứa nước Hoa Sơn được xây dựng tại huyện Vạn Ninh, phía bắc tỉnh Khánh Hòa, gần bên quốc lộ 1A. Dự án được duyệt năm 2003, khởi công ngày 07/3/ 2006 và hoàn thành 07/ 3/2011.

Hồ Hoa Sơn có dung tích gần 20 triệu mét m3, tưới cho 1.360 ha lúa và cây màu, cấp nước cho nuôi trồng thủy sản 1.000 ha, cấp nước sinh hoạt cho 35.000 dân vùng Tu Bông (gồm 5 xã phía Bắc huyện Vạn Ninh – Khánh Hòa), cấp nước phục vụ khu công nghiệp Vân Phong. Hồ chứa nước Hoa Sơn góp phần cải thiện môi trường, kết hợp với giao thông nông thôn, du lịch, nuôi cá nước ngọt…

IMG_7621.jpg


Gần hồ có suối Sung là nơi người dân Tu Bông thường tập trung vào các ngày lễ, chủ nhật... để vui chơi, thư giản và ngắm hồ Hoa Sơn từ trên cao. Ngoài ra đây còn là nơi gởi xe của những người dân đi làm nương rẫy.
Ảnh trên là cầu Ồ Ồ trên QL1A.

IMG_7625.jpg


Lại nói về Vạn Giã:
Vạn Giã là một thị trấn nằm trong huyện Vạn Ninh, tỉnh Khánh Hoà. Thị trấn Vạn Giã gồm có 12 tổ dân phố và khu dân cư giao thông phát triển và có tuyến đường sắt quan trọng nối liền các tỉnh miền Bắc và miền Nam với nhau.

Thường thì ai đi phượt cũng ngại chạy quốc lộ 1A vì cho rằng nhiều xe, vậy nhưng trong chuyến này mình thấy khá thoải mái: xe tải, xe đò không ình xèo như mình nghĩ.
Đây là đoạn qua cầu Cống Lở, sau đó sẽ là cầu Đồng Điền dài hơn với phía trái là con đập dâng cùng tên...:


IMG_7627.jpg


Cơ sở hạ tầng phát triển mạnh trong thời gian gần đây với nhiều dự án nhà cao tầng (5-12 tầng) ở thị trấn Vạn Giã và các điểm du lịch. Địa hình thị trấn Vạn Giã tương đối bằng phẳng nằm trong khu vược đồng bằng phù sa mới, là nơi có vựa lúa lớn nhất tỉnh Khánh Hoà. Đặc biệt, có ngôi chùa Cổ gần 300 tuổi gọi chùa Tổ đình Linh Sơn.

Qua cầu Bà Nơi tại KM 1391=037 là đến cầu Chà Là, sau đó sẽ giao cắt đường xe lửa trước khi vào thị trấn Vạn Giã. Gọi là giao cắt nhưng thật tế thì đường bộ chạy trên cầu vượt.

IMG_7630.jpg


Vạn Giã có nhiều cơ sở nghiên cứu sinh vật biển ở đại dương và khu chế biến ngọc trai của Nhật Bản hợp tác với Việt Nam, người dân ở đây chủ yếu là nông dân (56,8 phần trăm) và còn lại là dân thành thị tập trung sống trong thị trấn Vạn Giã và làm các dịch vụ như: khách sạn, khu nghỉ dưỡng Vân Phong, và mở các trung tâm về điện máy và các Shopping mall tương đối lớn...
Thu nhập của người dân ở đây khá cao đủ cho người dân đáp ứng những nhu cầu về vật chất và tinh thần.
 
Vào thị trấn Vạn Giã rồi thì QL1A sẽ là đường đôi, được phân cách bằng bồn cây xanh ở giữa. Dải phân cách này kéo dài đến tận cầu Hiền Lương.
Cầu Hiền Lương, xin đừng nhầm với cầu Hiền Lương nối liền sông Bến Hải tại Vĩnh Linh (Quảng Trị) nhé. Hiện nay, huyện Vạn Ninh vừa tiếp tục thi công cây cầu Hiền Lương 2 với 5 nhịp, dài 100m để kết nối trung tâm thị trấn Vạn Giã với Bệnh viện Đa khoa huyện. Đây là điều kiện để Vạn Ninh đẩy nhanh tiến độ chương trình chỉnh trang đô thị, hình thành thị xã vào năm 2015; đồng thời là tiền đề để thực hiện dự án đường ven biển Vạn Ninh - Ninh Hòa trong tương lai.


IMG_7639.jpg


... Mật độ dân số nơi đây là lớn hơn 70 người/km2 mật độ xe lưu thông ở đây cũng rất cao vào các giờ cao điểm. Giao thông thuận lợi từ thị trấn Vạn Giã đến Thành Phố Nha Trang cách 60 km và mất khoảng 80 phút để tới, còn từ Vạn Giã đến Ninh Hoà là 26 km và mất 35phút để tới. Vạn Giã còn là nơi tập trung nhiều nhà máy chế tạo đá Granic chất lượng cao.

Cầu Xuân Tự tại km 1400+269, núi nhỏ xa xa là Hòn Quán thuộc Ô Lào, xã Vạn Hưng - vẫn trong huyện Vạn Ninh:

IMG_7646.jpg


CSGT 'rốp' tá lả cả hai bên đường... trong khi đồng hồ công tơ mét của mình đã tắt tịt và tháo luôn cáp. Tuy nhiên mọi việc vẫn bình ổn với bọn mình:

IMG_7651.jpg


TP HCM còn 487km nữa, vậy nhưng bọn mình chưa về đâu. Vẫn còn đoạn đường dài phía trước, có lẽ tròn ngàn cây số nữa...:

IMG_7654.jpg
 
Khúc này đường bộ cặp kè đường hỏa xa đến tận Dốc Đá Trắng thuộc xã Vạn Hưng thì mới tách rời kiểu 'anh đi đường anh, tôi đi đường tôi để chuẩn bị vào ga Hòa Huỳnh...

IMG_7659.jpg


Chạy trên QL1A, bọn mình hay phi theo hai 'cánh gà' hai bên, cái rẻo nhỏ tầm hơn thước này xem ra an toàn hơn để tránh những con quái vật mập ú chở đầy hàng hóa phóng vù vù ngoài kia:

IMG_7661.jpg


Đến trạm thu phí Ninh An thuộc CTY Cổ phần Đầu tư Đèo Cả: 4 bánh trở lên thì dừng lại móc ví, còn ít bánh xe hơn thì xin... biến đi - Chúc quý khách thượng lộ bình an.

IMG_7665.jpg


Ngã 3 vào Hòn Khói đây (15km), cũng là đường vào biển Dốc Lết. Vậy nhưng bọn mình sẽ rẽ ngõ Vinashin chỉ cách đây 430m. Dốc Lết dăm năm trước bọn mình đã từng đến theo tour địa phương nên chuyến này không ghé lại do không có thời gian...

IMG_7677.jpg


Đến ngã 3 Vinashin, người địa phương còn gọi là ngã 3 Huyndai. Bọn mình rẽ trái...:

IMG_7679.jpg


Vào gặp ngay tấm bảng "Hyundai-Vinashin: Hướng đến thế giới, hướng đến tương lai". Không biết 'hướng' ra sao nhưng các ông cố này từng là một trong những trùm làm nghèo đất nước.
Đây là con đường kéo dài từ QL1A đi Ninh Diêm, Ninh Thủy tới tận cảng Hòn Khói. Từ đây bọc theo dãy Hòn Hèo đi Ninh Tịnh, qua vài resort ven biển và chạy thẳng đến Ninh Vân: một làng chài mà bọn mình dự định sẽ đến.


IMG_7681.jpg
 
Con đường vào Huyndai Vinashin mà mình chọn đi khá rộng với hai làn xe lớn được láng nhựa phẳng phiu và thẳng băng như một nhát cắt ngang bán đảo Hòn Khói, kéo dài ngang các xã có từ 'Ninh' như Ninh Phước, Ninh Thủy... đến tận miền heo hút phía Nam là Ninh Vân thuộc bán đảo Hòn Hèo.

IMG_7688.jpg


Bán đảo Hòn Khói, tên chữ là Yên Cang, nằm ở phía Đông của huyện Ninh Hoà, tỉnh Khánh Hoà, được ví như một ngón tay nhô ra hướng Bắc. Ngoài xa, Hòn Ninh Đảo (tức hòn Lớn) vẫn án ngữ phía Đông, tạo thành một vịnh biển rất an toàn, kín gió. Hòn Khói, nằm cách huyện lỵ Ninh Hòa 16 km đường bộ, cách Vạn Giã 50 km đường biển.

Qua cầu Ninh Thọ:

IMG_7695.jpg


Về tên gọi Hòn Khói, có tài liệu chép rằng xưa kia tại đây là cửa biển quan trọng nên triều đình cho đặt quan trấn phòng ngự trên đỉnh núi. Trên ấy có chất sẳn củi khô: khi nào có giặc bể vào cướp bóc thì quan trấn ra lệnh đốt lửa un khói làm hiệu để gọi quân tiếp viện.
Ngày nay, Hòn Khói là một bán đảo đẹp, cảnh quan hấp dẫn, nơi có nhiều chim yến làm tổ của tỉnh Khánh Hoà.

Một trong nhiều đỉnh núi thuộc dãy Hòn Hèo, nằm trên bán đảo cùng tên.
Hòn Hèo còn có tên gọi là Phước Hà Sơn do địa danh này là một quần thể có trên 10 ngọn núi lớn, nhỏ khác nhau, cao nhất là Hòn Hèo (813m) nằm chính giữa:


IMG_7698.jpg


Gọi là đường vào Huyndai Vinashin nhưng thật sự, con đường này chính là QL26B nối từ QL1A đến Ninh Thủy thì gặp TL652D cắt ngang: nơi có dự án nhà máy xử lý phế thải Nix của Vinashin:

IMG_7704.jpg


Trước 1930, Hòn Khói là Tổng Hà Ngoại trực thuộc huyện Vạn Ninh gồm các làng: Đông Hà (Rớ), Đông Hòa (Xóm Bà Đỏi), Đông Hải (mũi Hòn Khói nằm tại làng này), Đông Cát (Xóm Cát), Bình Tây (Xóm Đò), Thạnh Danh, Phú Thọ và Bá Hà (Cồn Cạn). Từ Hòn Khói đi Vạn Ninh có ghe đò nằm tại bến đò Bình Tây. Đến năm 1930, Hòn Khói được sáp nhập vào huyện Ninh Hoà.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,296
Bài viết
1,174,950
Members
192,025
Latest member
369
Back
Top