MinhHai78
* HEll0_VIETNAM
Từ thu về với phôi pha
Tôi về nghe lại tình xa nhạt nhòa
Đêm nghe lá rụng hiên nhà
Tưởng như là bước người qua cõi sầu.
Xin lỗi cuộc tình và những lời tự sự
Cho rất nhiều như hạnh phúc xa bay
Biết nói gì khi vuột khỏi tầm tay
Ta đứng lặng nhìn mưa Thu ray rứt.
Chân cứ bước lòng sầu canh cánh
Mưa trong lòng đã tạnh hay chưa
Ngàn sau cho đến xưa
Hồn yêu vang những âm thừa khôn nguôi.
Hiu hắt nỗi mây ngàn trở gío
Phù vân về lạnh trắng trăng mơ
Niềm khuya đèn sách ngẩn ngơ
Mùa nguyên tiêu cũ giòng thơ nhạt nhòa.
Thưở còn bé , Anh phục Trời ghê lắm
Từ bụi tro , " Hô biến ! " hoá ra người ...Lớn , rồi già
đôi khi Anh tự hỏi : " Người mình yêu , chẳng ai chịu yêu mình
Phép của Trời , hình như còn giới hạn !? "
Tôi về nghe lại tình xa nhạt nhòa
Đêm nghe lá rụng hiên nhà
Tưởng như là bước người qua cõi sầu.
Xin lỗi cuộc tình và những lời tự sự
Cho rất nhiều như hạnh phúc xa bay
Biết nói gì khi vuột khỏi tầm tay
Ta đứng lặng nhìn mưa Thu ray rứt.
Chân cứ bước lòng sầu canh cánh
Mưa trong lòng đã tạnh hay chưa
Ngàn sau cho đến xưa
Hồn yêu vang những âm thừa khôn nguôi.
Hiu hắt nỗi mây ngàn trở gío
Phù vân về lạnh trắng trăng mơ
Niềm khuya đèn sách ngẩn ngơ
Mùa nguyên tiêu cũ giòng thơ nhạt nhòa.
Thưở còn bé , Anh phục Trời ghê lắm
Từ bụi tro , " Hô biến ! " hoá ra người ...Lớn , rồi già
đôi khi Anh tự hỏi : " Người mình yêu , chẳng ai chịu yêu mình
Phép của Trời , hình như còn giới hạn !? "