What's new

Cõi vô tận_ nơi trái tim_ yêu thương

Giọt nắng cuối ngày lặng lẽ trôi
Về tìm giấc ngủ ở sau đồi
Không gian hụt hẩng loang màu tối
Vũ trụ in hằn sắc lạnh bồi .

Thơ ai có cả tuổi đời
Tuôn rơi vần rớt cuộc đời biển khơi
Thế mà lại muốn rong chơi
Phơi mình trong nắng tả tơi giọt sầu.

Phù hoa nhưng ngại bước chồn chân
Thi tử xưa nay lắm điệu vần
Khôn hãy tỏ ra người rộng lượng
Dại thời im lặng dĩ đồng đồng cân.

Phù hoa chỉ nở phố ân cần
Lâng lâng chỉ có khúc nhạc "phân"
Khôn lường rộng lượng đem đong đếm
Hiếm vì nở muộn người mang cân.

Nào dám hô hào với gió mưa
Ngại rằng tài đức vẫn còn chưa
Đã trăm kinh sử làu không phỉ
Thì chút văn chương viết cũng thừa.
 
Mình ngồi "phượt thơ" vui quá đi.....
Thơ bay theo gió, lượn kiểu gì.
Cũng theo, hoà điệu ngân nên nhạc
Nhã tình ấm áp giưã thu phân.

Bút mực nghiên tre nét sao vừa
Lem tèm mực thấm như đỗ mưa
Lưa thưa giấy trắng làm sao vẽ
Trẻ trẻ già già vẫn ngũ trưa.

Ai cũng văn chương tuyệt cú mèo
Sử kinh thi phú đọc mà teo
Giả vờ khép nép em em trả
Chứ thật khoe khoang rõ chán phèo.

Khoe về chữ nghĩa làm sao treo
Réo gọi vọt vèo vớt trông veo
Heo may đưa đến hiên ngoài cữa
Sữa hoài con chữ như bọt bèo.

Chỉ tại thơ tôi chẳng chịu treo
Vần ngắn văn teo rẻ như bèo
Theo vào chổ thiếu là chữ "tiếu"
Kiểu này khác lạ chẳng ai theo!
 
Tự nhiên nhìn thấy cũng giật mình
Thì ra là họ giả làm thinh
Bốn câu trời đất nghe lạnh gáy
Bảy chữ núi sông cũng nóng mài.

Bốn câu trời đất chôn và cất
Hất cả chữ xinh vắng chân tình
Lung linh ngọn lửa phút bực mình
Làm thinh ngọn gió nhẹ nhàng "rinh"

Ta cứ tưởng đời chỉ có thế
Bốn mùa xuân hạ vẫn qua đi
Nào ngờ đời lại không là thế
xuân hạ qua rồi thu chẳn sang.

Thu qua đông đến ngắm trăng tàn
Lang thang đường nhỏ nỗi sầu mang
Bàng hoàng mây trắng vàng như nắng
chẳng phải mây vàng gió cưu mang.

Ơi ! em gái nhỏ mùa hạ trắng
Những tháng ngày qua có nhớ chăng
Từ em bỏ lại con đường nắng
Để tiếng ve buồn ru tháng năm.

Ơi ! em gái nhỏ từ thu trước
Cỏ quyện hồn sương mộng dật dờ
Từ em bỏ lại trời thu nhớ
Gió chiều lá rụng cánh chơ vơ.
 
Quá khứ nằm treo hình trên sương trắng
Cành thu xưa lơ lửng phiến lá sầu
Khoảng trời em nỗi nhớ trở mưa ngâu
Đừng đọng giọt để đông về phủ lạnh.

Ta vô hạnh bến đời chưa im ngủ
Mãi giăng buồn trên chiếc lá chiều buông
Bóng hoàng hôn có trải tình nở muộn
Sợ mưa về ướt đẫm cã mùa thương/

Gió heo mây hiu hắc ngọn gió buồn
Ta gieo hạt mùa thương trên đồi cỏ
Góc cội khô dĩ vảng còn mãi đó
Vàng lá thu xơ xát lối Người chờ.

Nắng vẫn đó tô hoàng hôn bóng đỏ
Chỉ trải dài xa mãi một vòng tay
Cũng vô tình thả bay không trở lại
Hương mùa thu khi im ngủ trên vai.

Điểm gió góp nắng xât thượng quyển
Đưa em về khi bóng tối ngã nghiêng
Hành trang theo vài chùm cỏ dại
Chuyện tình mình mãi mãi phải không em.
 
Đông đã đến sao lòng ta cứ ngỡ
Thu nào phai chẳn để lại chút hương
Đời hoa vẫn nở khi xuân đến
Nắng hạ vàng trên những bãi cỏ xanh.

cỏ xanh rêu phủ phố cổ " lành"
Mong manh làn gió gọi đêm thanh
Ánh trăng soi bóng vờn mặt nước
Ngước nhìn hàng cây khẽ đưa cành.

Vậy thì hãy ngũ giấc thật say
Mông ước điều hay gió phân bày
Lung lay tia nắng đừng đông hé
Sẽ thấy bình mình mãi mãi hay.

Ta trở lại rực phố chiều nắng hạ
Con đường quen nghe bỗng lạ bước chân
Một chút gì xao xuyến đến bâng khuâng
Lòng ngơ ngác khi nhìn người qua vội.

Hạ qua đi, nhưng mùa còn dao động
Mãi mùa hè, ve chẳng chịu ngũ đông
Sông nước cạn, cơn sóng chờ đổi mùa
khua" mây trắng, làm trời đông.
 
Về cõi thực nhìn giọt máu lặng trôi
Nghe chua xót chung quanh là cỏ mục
Ẩn hiện gì mà linh hồn thổn thức
Dấu rong rêu trơ trẻn bóng cuộc đời.

Đắm vào mơ thả buông mình xuống vực
Khi đam mê hương quyến rủ phơi trần
Thân xác gọi tiếng vọng đầy hơi ngực
Chỉ một mình khoắc khoải giữa lặng câm.

Dấu cuồng si trên môi Người đỏ rực
Men rượu tình ngọt lịm dáng kiêu sa
Vào cơn say quên mình quên tất cả
Mộng hoang đường làm nô lệ làn da.

Vũng tình yêu con sâu đói chẳng tha
Nằm gặm nhắm mảnh linh hồn khờ dại
Xác thân say ,say mèn giữa bể ái
Vào khoảng không ngây ngất một vòng tay.

Khi bóng đêm thả hồn hoang thức dậy
Hạt bụi trần ray rức tận con tim
Mãi đam mê nên vẫn mãi đi tìm
Một ánh sáng giữa vô hình ngục tối.
 
Đã bao lần bầy cuộc vui tội lỗi
Cho xác thân vào quên lãng cuộc đời
Cho máu tim đọng dần thành đá sỏi
Lăn lăn tròn mặc lệ mặn bờ môi.

Đời lang thang qua vũng tình chẳng lối
Yêu dại khờ dù ướt đẫm đôi chân
Men rượu còn hoài vị ngọt tình nhân
Thân nô lệ ... cứ say mèn cõi ảo.

Đêm nghe tượng đá giận buồn
Chút sương đêm lạnh đưa muôn tuổi về
Giọt lăn trên mắt đam mê
Giọt loang trên khóe môi thề cô đơn.

Thơ buồn ta lạc lõng đâu
Bơ vơ vẫy gọi nàng sầu ghé qua
Xin em vạt nắng lụa là
Cho thơ cảm nhận ngọc ngà bước chân.

Cuối cùng rồi cũng tan mau
Vạt sương phủ trắng niềm đau cuối đường
Xa nhau một chút vô thường
Hồn anh lạc mất con đường vào thơ.

Dắt tình khắp chốn rong chơi
Bị trăng mời mọc dụ lời hoan ca
Sẩy tay tình vuột bay xa
Trèo lên dốc ngược tình già hoá non.

Chưa từng một chút muộn phiền
Ta đem niên thiếu ngữa nghiêng với đời
Để rồi thế cuộc đầy vơi
Ta giờ còn lại một trời tím mây .

Vạch tìm khắp cả lối mòn
Bóng đi biền biệt tình còn vết chân
Mùa thu sắp sữa về gần
Hỏi thu có gặp tình lần nào không ?

Cho ta nhắn gởi tim lòng
Thương nhau mấy độ khó hòng phôi pha
Bao nhiêu ước mộng ngọc ngà
Vỡ tan còn lại trong ta vết buồn !

Cánh tình biền biệt muôn phương
Ta lang thang bước trên đường ngày xưa
Tình đi mấy độ mưa mùa
Đêm nằm chiếu lạnh gối thừa chăn không .
 
Last edited:
Trút vào trong gió ưu tư
Gom về theo nắng bức thư trang tình
Xóa nhòa đi một bóng hình
Chia đôi sẻ nữa chữ mình với ta.

Thu tàn lá úa rụng rơi mau
Đất khách đông về tuyết trắng phao.
Bao năm viễn xứ đời hiu quạnh
Lạc xứ quê người xuân xót đau.

Ôi giá như là cây là cỏ...
Là con đường cuối ngỏ đêm hoang.
Là khuyết nữa mãnh trăng vàng
Là người hóa đá đợi nàng trăm năm.

Quê người chiều ngắm lá thu rơi .
Quê mẹ chỉ còn hoài niệm thôi
Bao năm viễn thứ thân mòn mõi.
Như cánh vạc khuya lạc giữa trời.

Mỗi giọt mưa rơi, mỗi giọt buồn.
Người đi tình hận, vẫn còn vương
Đêm nghe tiếng gió lùa song cữa
Chiếc bóng cô đơn thấm đoạn trường.

Lã bước nhân sinh giữa chợ đời.
Chợt về kỹ niệm nhớ không nguôi.
Một chén ly bôi ngày tiển biệt
Để rồi người ấy mãi xa tôi.

Giữa khung trời, đầy vơi những ảo mộng.
Bao khao khát, rạo rực một đời trai.
Cánh chim trời, xa xôi hòa mây gió.
Kiếp phong sương, một nửa còn vấn vương.

Đã bao lần, tình anh trao thầm lặng.
Qua lời thơ, trong những buổi chiều mơ.
Chút thờ ơ, dịu dàng em e ấp.
Tình chưa tỏ, như thế đó tình chờ.

Ta như mộng giữa thu tàn
Mãi trong mãi đợi người vào mộng ta
Đợi người đánh thức xuân sang
Để ta khỏi cảnh lang thang mộng vàng.

Mơ đến nàng, trong bơ vơ, lặng lẽ
Muốn yêu em, đến tận kiếp tàn canh
Chiều thu buồn, chiều thu rơi chút nắng
Chiều thu trắng, vàng úa để cho ta.
 
Last edited:
Sông khuy ai thả sầu ta
Đấy khoang thơ lạnh trăng ngà ngà say
Rơi sâu chũng mắt đêm cay
Lệ khô chảy ngược rát đầy đa đoan

Nhìn lũ quạ đen chìm vào bóng tối
Anh đứng lên mang thể xác tù đầy
Nữa mảnh trăng tan vào đêm tối
Anh nhặt về tan tác khúc thơ bay.

Đêm hương sắc em tan vào ánh nắng
Nên mặt trời đỏ rực cả tim anh
Đan thi cảm từng nỗi yêu hoang vắng
Hồn thơ anh xa tình ái không đành.

Có nghĩa gì đâu cõi vô thường
Nợ duyên treo đỉnh gió vô phương
Tiễn đưa cũng chỉ là đưa tiễn
Buồn vẫn đong đầy vẫn tơ vương.

Đỉnh đỉnh đa tình đỉnh đỉnh đau
Hạ hạ in sâu hạ hạ sầu
Thương thương nhớ nhớ tình rạn vỡ
Đợi đợi chờ chờ lệ lại tuôn.
 
Từ lúc mùa hoang ôm lấy ta
Là lúc xuân di mộng vỡ òa
Tìm đâu huyền thoại đêm nguyệt quế
Đi về đơn bóng họa thi thơ.

Thơ chỉ là thơ đêm qua nhanh
Hồn cô thôn nữ sầu quẩn quanh
Ngày mai ừ lại ngày mai kệ
Thả sầu cho vàng mộng ngày xanh.

Mai xác lá rũ bên bờ kinh khổ
Nụ hôn đời lạc lõng giữa hư vô
Mai anh chết xin đừng xây nấm mộ
Đừng lệ người làm ướt nát hồn thơ.

Mai đông tận cuối trời mây loãng thể
Màu tím buồn ai nhớ một người xa
Huyệt mộ sâu sáu tất đất thôi mà
Xin trả hết thiết tha tình nhân loại.

Rơi rơi rớt rớt lệ nhòe ướt
Bước bước đi đi chẳng tiếc gì
Suy suy nghĩ nghĩ tình đã "nghĩ"
Lối lối đường đường vướng bước chân.

Mảnh mảnh nát tan mảnh mảnh tàn
Khuyết khuyết vàng vàng chỉ trăng tan
Ảo ảo phân minh ảo ảo mất
Hình hình bóng bóng chẳng chung đôi.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,728
Bài viết
1,136,487
Members
192,528
Latest member
NTD007
Back
Top